34. Thiên Đàng – Hỏa Ngục
CHÂN GIẢ LUẬN
Hỏi: Quý vị nói rằng: Thiên đàng là nơi an hưởng hạnh phúc để đón nhận người được Chúa tha tội, còn hỏa ngục là nơi khổ ải để trừng phạt kẻ hung ác, nhưng các sách Ngũ Kinh, Tứ Thư không hề đề cặp đến hai nơi đó; vậy tại sao quý vị lại tin là có?
Đáp: Người đời nay đọc sách đời xưa, không hiểu tường tận ý nghĩa nên cho rằng người xưa chưa hề nói đến thiên đàng, hỏa ngục, ấy là lầm to. Chúng ta hãy xem Kinh Thi nói rằng: "Tam hậu tại thiên" và cũng có nói : "Văn Vương trắc, giáng tại Đế tả hữu." Có nghĩa là: Ba vua ở trên trời, và: Văn Vương lên xuống ở bên tả, bên hữu Vua Trời, tức là nói về thiên đàng đó. Vì nơi ấy là nơi vô cùng tốt đẹp, vô cùng hạnh phúc trên trời, không thể dùng từ gì để diễn tả được nên chúng tôi gọi là thiên đàng. Xem các câu sách dẫn trên đây, đủ biết người xưa đã công nhận có thiên đàng rồi.
Có thiên đàng thì phải có hỏa ngục, vì có thưởng, tất nhiên phải có phạt. Những người tôn thờ Đức Chúa Trời và tin nhận Đức Chúa Giê-xu thì được lên thiên đàng, còn những kẻ gian ác, vô đạo cũng lên thiên đàng được hay sao? Họ phải xuống hỏa ngục là nơi ma quỷ và linh hồn những kẻ dữ bị trừng phạt đời đời để trả giá cho những việc ác mình đã tạo ra trên dương thế, không thể nào thoát khỏi. Phương cách duy nhất để một người thoát khỏi hình phạt đời đời nơi hỏa ngục là ăn năn tội và tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời ban cho nhân loại qua sự chết chuộc tội của Đức Chúa Giê-xu.