top of page

35. Linh Hồn

CHÂN GIẢ LUẬN

35. Linh Hồn


Hỏi: Người chết như ngọn đèn hết dầu thì tắt, làm gì có linh hồn để được thưởng hay bị hình phạt? 


Đáp: Linh hồn là bản ngã, là cái tôi đích thực của mỗi người. Linh hồn ở trong thân thể con người cũng như người ở trong một cái nhà. Khi linh hồn lìa khỏi thể xác, thân thể bị mục rữa, trở về với cát bụi nhưng linh hồn thì còn lại. 

Đối với người tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời thì sau khi chết, linh hồn vào cõi thiên đàng, chờ ngày thân xác được sống lại rồi sống đời đời, phước hạnh trong cõi trời mới, đất mới với Đức Chúa Trời. 

Đối với người không tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời thì sau khi chết, linh hồn vào địa ngục, chờ ngày thân xác được sống lại, chịu xét xử trước tòa phán xét của Đức Chúa Trời, rồi bị giam vào trong hỏa ngục, để nhận lãnh hình phạt tùy theo mỗi việc tội lỗi đã làm. 

Nếu nghĩ rằng khi chết, linh hồn cũng tiêu tan, như vậy, con người có cần làm điều thiện tránh điều ác hay không? làm điều thiện thì sẽ nhận được gì? và người làm ác sẽ như thế nào? Việc làm thiện khó hơn việc làm ác, cho nên, nếu không có linh hồn, nếu không có thưởng phạt của đời sau thì chúng ta cứ tự nhiên mà làm ác, vì như vậy sẽ dễ hơn! 

Xưa kia, ông Nhan Hồi, học trò của Khổng Tử, chết năm 31 tuổi, là người hiền mà chết yểu; Đạo Chích, một người sống lêu lổng vào thời Xuân Thu, bên Trung Quốc, chuyên hành nghề ăn trộm, là kẻ xấu xa mà sống lâu. Nếu nói không có linh hồn, còn ai muốn làm người tốt như Nhan Hồi? Có kẻ nói rằng người ta làm điều thiện không phải vì linh hồn, nhưng là vì muốn được đời vinh danh. Nhưng một khi đã ra người thiên cổ, thân xác tan thành bụi đất, dù có danh tiếng ngàn thu đi nữa, liệu chừng có đủ để bù đắp cho nỗi vất vả, khổ cực lúc còn sống hay không? 

Hơn nữa, ta thường thấy người ở hiền gặp hoạn nạn, kẻ ác được sung sướng; nếu nói rằng không có linh hồn, sau khi chết không có báo ứng, thế thì con người cứ tự do làm điều ác hay sao? Vì vậy, chúng ta phải tin rằng loài người có linh hồn và sẽ có sự phán xét chung cuộc của Đức Chúa Trời dành cho mỗi người sau khi Ngài kết thúc thế gian tội lỗi này. Và, lưới Trời không có cách gì thoát ra được. Vì thế mới có câu: "Lưới trời lồng lộng khó qua, tuy thưa mà khó lọt." Người đời không biết đến sự báo ứng cho linh hồn, nên thường làm việc thiện để cầu mong nhận được sự đáp trả cho phần xác đời này và cũng mong muốn có chút phước đức dư thừa để lại cho con cháu mình. Nếu không đạt được mong muốn ấy, ý chí hướng thiện của họ sẽ nguội lạnh dần dần, đến lúc nào đó sẽ biến đổi thành kẻ ác. Đó là lỗi vì không biết mình có linh hồn.



bottom of page