top of page
Hung Tran
Oct 15, 2023
Vừa sáng sớm có hai người đứng trên một góc phố. Người đàn ông cao ráo thì mặc áo quần đẹp đẽ, chải chuốt và tươm tất không chê vào đâu được với chiếc cặp da kẹp dưới tay...
VIỆC TẠO RA CỦA CẢI VÀ VIỆC GIẢM BỚT TÌNH TRẠNG NGHÈO THIẾU
Của Don Johnson
Vừa...
...sáng sớm có hai người đứng trên một góc phố. Người đàn ông cao ráo thì mặc áo quần đẹp đẽ, chải chuốt và tươm tất không chê vào đâu được với chiếc cặp da kẹp dưới tay. Còn người đàn ông kia ăn mặc tả tơi, đôi chân không có vớ được thấy rõ vì chiếc quần quá ngắn. Người đàn ông nghèo nàn này trông ốm yếu và buồn bã với những đường nhăn vì chán nản và tuyệt vọng làm u buồn đi gương mặt lẽ ra trông còn rất trẻ của anh ta. Anh ta rùng mình trong bầu không khí mát mẻ của buổi sáng sớm, dáng người của anh bị che phủ lạ lùng khi con người cao ráo tự tin kia,là người đang vội vã vượt qua mặt anh.
Điều nầy thường bị những người bình thường bỏ qua không lưu ý đến. Tuy nhiên, vào những lúc khác, một cảnh tượng như vậy sẽ đọng lại trong ký ức của và chúng ta buộc phải suy nghĩ đến. Những sự tương phản đó thật hiển hiện ở khắp mọi nơi trên thế giới. Nó tồn tại ở những quốc gia đang phát triển cũng như đã phát triển, trong tất cả các hệ thống kinh tế thế giới khắp trái đất. Nó là hố ngăn cách giữa người giàu và người nghèo, là sự bất bình đẳng rõ ràng giữa các giai cấp.
Chúng ta hãy đối diện với điều đó, những cá nhân và những gia đình thuộc đủ thành phần hưởng thụ những ích lợi của những sở hữu vật chất, thành công về tài chánh, những cơ hội tốt về giáo dục, và uy tín. Trong khi những người khác phải chịu thiếu thốn, đói kém, bệnh tật và sự ngu dốt vì tình trạng kinh tế của họ. Nghèo thiếu là một điều đáng buồn trên thế gian này, một thứ bệnh dịch kéo dài!
Nhưng các nguyên nhân của sự nghèo thiếu là gì? Và điều gì đã đem đến sự thành công? Những câu hỏi đó đã sinh ra những học thuyết chính trị mới mẻ, những cuốn sách suy luận, và thậm chí những phong trào cách mạng khắp thế giới.
Nhiều người tin rằng sự giàu có bị hạn chế. Nó được phân phối một cách không đồng đều. Để san bằng hố ngăn cách giữa người giàu và người nghèo, chúng ta phải phân phối lại những của cải trên thế giới cho đồng đều. Một số các nhà hoạt động chính trị cũng tin rằng điều ác do một cơ chế bất công bên ngoài gây ra. Đối với họ, ngoại cảnh tức là xã hội, chính quyền v.v... là nguyên nhân gây ra những nan đề về mặt đạo đức. Con người xấu xa là vì chế độ của họ.
Nhiều điều trong số những tư tưởng ấy chứa đựng sự hợp lý hoàn hảo. Nhưng có thể chính những giả thuyết này lại đặt nền tảng trên những ý tưởng sai lầm. Sự giàu có bị giới hạn không? Có phải việc một người giàu lên thì làm cho một người khác bị nghèo đi không? Có phải một nền kinh tế đứng đầu thế giới đang dựa vào một hệ thống bóc lột và gian giảo không? Có phải những người giàu gian ác đã tích trữ một phần của cải của thế giới này một cách không công bằng và để cho người nghèo phải bị thiếu hụt không? Có phải những người giàu đã gây ra sự nghèo thiếu không?
Có phải sự giàu có không bị giới hạn không? Có thể nó được tạo ra. Điều đó không phải là tin mừng cho những người nghèo sao? Có thể nào sự giàu có mới mẽ đó không bị giới hạn trong các ý nghĩ, các sự phát minh và trong công việc chân thật để phục vụ người khác không? Cứ coi như một người thạnh vượng không phải là kẻ ác. Nhưng làm thế nào để người ấy có được điều đó?
Sự Giàu Có Có Thể Tạo Ra Được.
Bạn cần những ý tưởng, cá tánh và một chính quyền bảo vệ cho những cơ hội của bạn.
Ý Tưởng.
Tư tưởng là nguồn phương tiện chủ yếu cho việc tạo ra sự giàu có. Mỗi một con người đều được tạo dựng theo hình ảnh của Đức Chúa Trời và sở hữu một nguồn khả năng sáng tạo độc đáo, một nguồn ý tưởng không hề cạn. Sự giàu có chỉ bị giới hạn theo ý nghĩ hoặc không bị giới hạn tùy theo đặc tính sáng tạo của người ấy.
Những nguồn phương tiện thiên nhiên không tạo ra sự giàu có được. Dầu lửa không được coi là một nguồn phương tiện cho đến khi có ai đó phát minh ra năng lượng đốt cháy trong bản chất của nó. Nền Công nghiệp vi tính hiện nay được mở rộng ở khắp nơi do có được những vi mạch gồm những linh kiện phức tạp. Vi mạch nầy được tạo từ chất Silicon chỉ là một nguyên tố lấy từ cát.
Nếu như các nguồn tài nguyên thiên nhiên là nguyên nhân của sự giàu có thì Nhật bản và các quốc gia khác nằm ven vùng Á đông hẳn sẽ rất nghèo. Vì họ hầu như không có nguồn tài nguyên thiên nhiên nào cả.
Tinh thần con người là nguồn phương tiện quan trọng để tạo ra của cải. Người ta không phải thụ động khi gặp phải những thử thách của sự áp bức và nghèo thiếu. Sự thạnh vượng, trù phú phun lên từ dưới đáy sâu: Từ các ý tưởng, sự phát minh và các hoạt động của hàng triệu những nghệ thuật kinh doanh nhỏ. Tạo ra được một công việc kinh doanh nhỏ là một nghệ thuật thật sự.
Ý tưởng kinh doanh tốt là điều phải phục vụ được những nhu cầu thực tế của người khác để trở nên thành công. Việc tạo ra của cải không phải chỉ là một hoạt động ích kỷ, mà còn là một cơ hội độc đáo để phục vụ người khác một cách sáng tạo.
Tâm Tánh.
Tâm tánh là một phẩm chất đạo đức. Là toàn bộ đời sống, suy nghĩ, hành động và tình cảm của một con người. Đây là một kiểu mẫu suy nghĩ và hành xử do chính người ấy tạo ra. Tâm tánh của bạn ảnh hưởng đến phẩm chất của các ý tưởng và cách sáng tạo của bạn. Những suy nghĩ và những hành động trong sạch là những hạt giống cần thiết trong khu vườn sai trái của các công việc làm ăn thành công. Loài người đã được Chúa tạo dựng với ý định trở thành những người quản lý tốt trong công trình sáng tạo của Ngài. Con người phải là một uỷ viên quản trị trung tín, biến chế các vật liệu thô sơ để chúng có một giá trị lớn hơn hầu phục vụ cho những người khác.
Con người phải sử dụng sự chuyên cần, kỷ luật và những hoạch định khôn ngoan để sản sinh ra của cải chứ không phải chỉ tiêu thụ nó. Một người phải biết liều mình, chịu hy sinh và làm việc khó nhọc. Những kẻ gian ác có thể phạm tội tham lam và giữ lại một ít số tiền lương chính đáng của người làm thuê để tích lũy của cải cho mình, nhưng một người đức hạnh phải làm ra và tạo dựng của cải phục vụ xã hội. Lòng thương xót đối với người nghèo là một phẩm hạnh đạo đức của tâm tánh nhằm tìm cách giảm bớt tình trạng nghèo đói. Một con người có lòng thương xót sẽ tìm cách thiết lập những phương cách nhằm khuyến khích sự phát triển kinh tế giữa vòng các tầng lớp đông đảo những người nghèo.
Chính Quyền
Mục tiêu của chính quyền nhân dân là phải bảo vệ và phục vụ các công dân của mình. Một chính quyền ngay thẳng sẽ không tịch thu hoặc chiếm đoạt những phương tiện tạo ra của cải của người dân. Nhà nước tồn tại vì nhân dân chứ không phải dân vì nhà nước.
Đức Chúa Trời đã ban cho con người những ta-lâng bất luận hoàn cảnh xã hội của họ. Ngài đã ban cho người nghèo những ân tứ bên trong đang nằm đó chờ đợi cơ hội để được thể hiện ra. Xã hội phải thu xếp tạo cơ hội cho người nghèo thể hiện những tài năng còn đang ẩn giấu của họ. Chính quyền phải cam kết để bảo đảm rằng người nghèo khó và thiếu thốn cũng có mọi cơ hội và sự bảo vệ để theo đuổi những hoạt động kinh doanh hoặc công trình hữu ích theo những khả năng và suy nghĩ của họ. Chúng ta không được nghĩ về người nghèo như là những người tìm kiếm một lát bánh trong ổ bánh có giới hạn của người giàu. Xã hội thật sự sẽ tốt đẹp hơn lên bởi sự thành công của họ.
Chính quyền phải tự kỷ luật mình để phục vụ và hỗ trợ cho sự phát triển về mặt đạo đức và kinh tế. Tính sáng tạo có thể bị thui chột vì các thứ thuế quá đáng. Tuy nhiên, hệ thống thuế hữu trách sẽ đem lại cho vai trò hữu hạn của nhà nước trong chức năng thích đáng cho việc phát triển kinh tế. Một chính quyền ngay thẳng là cần thiết để cắt giảm mức lợi nhuận bất chính của những kẻ xấu và sự bóc lột tính sáng tạo của những người khác. Không được để cho tội phạm phát triển!
Nhà nước cũng phải tôn trọng các quyền làm chủ của các cá nhân. Một chính quyền khôn ngoan sẽ hiểu rằng mặc dầu không thể xây dựng luật đạo đức bên trong của tấm lòng, nhưng có thể ngăn ngừa sự vô đạo đức qua các điều luật và những hậu quả thích đáng. Những thể chế hoặc tổ chức chính quyền về đạo đức và về kinh tế không nên cạnh tranh nhau mà nên bắt tay nhau, chịu khó làm việc để tạo dựng một xã hội công bằng và quan tâm đến nhau.
Nguyên Nhân Của Sự Nghèo Đói Là Gì?
Sự áp bức bất công đối với người nghèo chỉ là một trong nhiều lý do của sự tồn tại tình trạng nghèo đói nghiêm trọng. Nghèo đói thường là hậu quả của những thói quen hoặc cá tánh tồi tệ của chính con người. Có thể do sự gian ác, sự say sưa, tính ưa phù phiếm hoang phí, tính vô luân, sự bốc đồng hấp tấp, sự keo kiệt và hoàn toàn biếng nhác. Một số người là nạn nhân vô tội của tình trạng nghèo đói. Có những bà mẹ và trẻ con bị các ông cha vô trách nhiệm ruồng bỏ. Những con người tham lam nhiều khi phạm những sự bất công khủng khiếp nghịch lại những con người chân thật. Song điều đáng buồn là có quá nhiều người dự phần một cách có chủ ý và có trách nhiệm trong sự nghèo khổ, và hủy hoại chính họ. Vì vậy, đi ra cứu giúp được nhiều người nghèo thiếu là một hành động thương xót và khoan dung. Những người khác đã bị những kẻ phạm tội tấn công thì phải được bênh vực, bảo vệ một cách công bằng. Chính phủ phải khuyến khích và khen thưởng những người đi ra với lòng thương xót và khoan dung lẫn những người bảo vệ công lý!
Tự Do Cho Người Nghèo.
Vậy, nếu giàu có đúng là điều có thể tạo ra được. Thì đây là tin mừng cho những người nghèo bởi vì khi họ đến với Chúa để được cứu giúp, Ngài hứa cung ứng cho họ những điều họ có cần theo như sự giàu có vinh hiển không giới hạn của Ngài. Ngài sẽ ban cho họ có những ý tưởng và giúp họ phát huy tâm tánh cùng với một chiến lược quản trị khôn ngoan. Việc giải phóng người nghèo khỏi những tình trạng nô lệ cho tội lỗi, hủy hoại đạo đức và bảo vệ họ khỏi những tội lỗi chống nghịch họ là điều chủ chốt quan trọng để giảm bớt tình trạng nghèo đói. Họ không cần phải đưa hai tay lên để giành lấy "miếng bánh chả" bằng vũ lực. Mà họ thật sự cần một cơ hội để tạo ra của cải hầu đáp ứng nhu cầu.
Chính quyền phải do người dân tạo nên để phục vụ người dân. Giá trị của người dân lớn hơn nhà nước. Công việc của nhà nước là phải bảo vệ người dân thoát khỏi bạo ngược và đem lại những cơ hội tự do cho những người nghèo để họ phát lộ tài năng sáng tạo của mình. Họ cần phải được khuyến khích để tham gia vào việc giải phóng chính họ ra khỏi tình trạng nghèo đói.
Những người giàu phải được cả những tổ chức, hiệp hội đạo đức lẫn chính trị khuyến khích để cứu giúp cho những người nghèo, giúp việc đào luyện, giáo dục và đem lại những cơ hội để bắt đầu những công việc làm ăn nhỏ. Khi những người nghèo khá giả lên từ hoàn cảnh nghèo khó, họ phải được khuyến khích để giúp đỡ những người khác. Sự giàu có là một phương tiện có mục đích, không phải mục đích trong chính nó. Việc tạo ra của cải là phương tiện có sức mạnh nhất sẵn sàng cho việc giải phóng người nghèo khỏi sự bạo ngược và của sự hủy hoại của tình trạng nghèo đói đau khổ cùng cực! Khi việc tạo ra của cải tồn tại trong các phương tiện, kết thúc sẽ luôn luôn là sự tự do!
Ghi chú :
Don là một nhà truyền giáo làm việc với YWAM trong một quốc gia đang phát triển . Chúng ta biết đây là một vấn đề phức tạp, nhưng những hạn chế về không gian của chúng ta không cho phép Don liên hệ đến các yếu tố đồng liên quan khác, như là sự thi hành đúng đắn các ý tưởng và tính sẵn sàng của những nguồn phương tiện cùng việc huấn luyện để dẫn đến sự thành công .
- Loren Cunningham
bottom of page