top of page

03. Đoán Số

CHÂN GIẢ LUẬN

03. Đoán Số


Thuật đoán số còn có những tên gọi khác, như: Thuật Đoán Mệnh, Tử Binh Pháp, Suy Mệnh Thuật... là một phương pháp cổ truyền của người Trung Quốc, dùng lý luận: "sinh thần bát tự," tức là chọn ngày, giờ, tháng, năm sinh, phối hợp với Thiên Can, Địa Chi, lý luận Ngũ Hành, quan niệm bốn mùa và quan niệm Thần Sát, để suy đoán vận mạng cho người ta. 

Nó bắt nguồn từ lý luận Âm Dương, Ngũ Hành và thuật chiêm tinh. Hình thức đầu tiên của thuật đoán số và cũng được ghi chép sớm nhất trong sử liệu là do Ngụy Ninh, thời Bắc Tề, lấy Ngũ Hành, Can Chi của năm, tháng ra đời, phối hợp với bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông, mà đoán số mạng. 

Về sau, đến đời nhà Đường, Lý Hư Trung lấy năm, tháng, ngày, giờ sinh, phối hợp với Ngũ Hành để đoán mệnh. Thời Ngũ Đại Tống Sơ, Lạc Lục Tử lấy năm, tháng, ngày, giờ sinh, phối hợp với Ngũ Hành, Can Chi và Thần Sát để đoán mệnh, đó là phép Tứ Trụ; và thuật đoán số đã hình thành từ đó. 

Khởi đầu, thuật đoán số chỉ được lưu hành trong giới trí thức; về sau, được đại chúng hóa và lưu hành rộng rãi trong dân gian. Quỷ Cốc Tử là một nhân vật kỳ bí trong lịch sử cổ đại Trung Quốc. Họ tên không rõ ràng, lại thêm người đời hư cấu những câu chuyện về ông mang tính huyền bí. 

Lịch sử ghi lại: ông là một chính trị gia, kiêm nhà toán học và cũng là một thầy thuốc. Sau khi từ bỏ việc đời, ông về sống ẩn dật nơi một hang sâu, trong núi, thuộc địa phận nhà Chu, gọi là "Quỷ Cốc;" do vị trí của hang nằm ở địa thế hiểm trở, âm u, không phải là nơi thích hợp cho người ở. Tên "Quỷ Cốc Tử," có nghĩa là: người ở hang quỷ, là do ông tự đặt; người đời sau gọi ông là "Quỷ Cốc Tiên Sinh." Ông được xem là ông tổ của thuật đoán số, đoán mệnh. 

Thuật đoán số tồn tại và phát triển cho đến ngày hôm nay, là nhờ phản ánh được nguyện vọng của mọi người: muốn nắm bắt và đi sâu vào quy luật nhân sinh. Thật ra, thuật đoán số chỉ là sản phẩm của sự ức đoán, kết hợp với kinh nghiệm, không được khoa học chứng minh trực tiếp và thường bị một số người lợi dụng, để đánh lừa quần chúng nhẹ dạ. Học thuật này tựa như một thứ khoa học dự báo, có pha chút thần bí, thiên về duy tâm, chỉ có thể lừa gạt những người mê tín. Còn đối với những người hiểu biết và thực tế, có lẽ không ai tin. 

Bởi vì, trong cùng một khoảnh khắc thời gian, tại nhiều địa điểm khác nhau trên quả địa cầu này, có thể có rất nhiều con người được chào đời; trong số những người ấy, sẽ có người giàu sang, kẻ nghèo hèn; chứ không thể nào cùng giàu sang, danh vọng; hoặc cùng nghèo khổ, bần cùng; điều này không thể xảy ra và rất vô lý. Đến cả hai người sinh đôi cũng không thể có được vận mạng như nhau. 

Việc đoán số cũng không có gì bảo đảm cho tính chính xác của nó. Chúng ta phải biết: họa phúc đều do Đức Chúa Trời quyết định. Nếu mỗi người trong chúng ta, khi vừa mở mắt chào đời, vận mạng đã được an bài, tùy thuộc vào ngày, giờ, tháng, năm sinh; số phận giàu nghèo, trường thọ hay yểu mạng cũng đều phụ thuộc vào thời khắc mình ra đời; vậy thì, con người không cần lao động, cứ sống tự nhiên thoải mái theo sở thích, hành động theo bản năng như loài vật, không suy tư lo lắng gì cả, vì mọi việc đã được định đoạt sẵn. 

Còn tình yêu thương của cha mẹ đối với con cái cũng như thế; đứa nào sinh đúng vào giờ tốt, ngày tốt, thì sẽ được cha mẹ yêu nhiều hơn. Chúng ta khó có thể chấp nhận lý luận này. Nếu như việc đoán số mà đúng như người ta tin; vậy thì, tất cả mọi người đều nên đi cầu vấn các nhà toán số, để xem vận mạng của mình như thế nào, rồi hãy có những quyết định cho những công việc sắp tới của mình; vì số mạng đã được ấn định như thế, ta không thể thay đổi được. Nếu như thế, thì xã hội của chúng ta có còn là xã hội của loài người không? Vì tất cả mọi người đều không cần phải làm gì hết, cứ ung dung sống, chờ số phận đến. Còn đối với những nhà toán số, họ tiên đoán vận mạng cho người khác thì được, thế còn vận mạng của chính bản thân họ thì sao? Đối với những bậc cha mẹ, họ sẽ yêu quý người con nào biết hiếu thuận, biết lo làm ăn, đó là lẽ đương nhiên; việc này không liên quan gì đến ngày, giờ sinh của chúng. 

Đức Chúa Trời là Đấng rất công bình, thì sao ta phải lo Ngài chẳng tùy theo việc làm của mỗi người, mà thưởng phạt công minh? Tại sao ta phải đi cầu vấn các nhà tướng số, mà không chuyên tâm thờ lạy Đức Chúa Trời? 

Tóm lại, việc đoán số là phi khoa học và chỉ là một thứ học thuật lừa gạt những người yếu lòng và mê tín, hay tin vào những điều không thực tế. Chúng ta đừng vì sự thiếu hiểu biết, mà bị sa đà vào những việc mê tín như thế; có thể gây nên nhiều hậu quả khôn lường cho bản thân và cả gia đình. Nghiêm trọng hơn hết, việc tin tưởng không có cơ sở này, có thể ảnh hưởng đến sinh mạng và linh hồn của mình về sau.



bottom of page