50. Chớ Xem Việc Theo Đạo Tin Lành Làm Khó
CHÂN GIẢ LUẬN
Hỏi: Để linh hồn được cứu, chúng tôi phải theo đạo Chúa, nhưng rất khó, chúng tôi phải làm thể nào?
Đáp: Khó tin theo hay khó giữ đạo, cả hai đều không thể cho là khó được. Đạo Chúa có nguồn gốc, có bằng chứng hiển nhiên.
Quan sát thiên nhiên và các quy luật vận hành của chúng, chúng ta thấy: Trời cao đất rộng, mặt trời mặt trăng chuyển động theo một trật tự nhất định từ bao nhiêu thế kỷ nay. Mặt trời mọc sớm mai, ban tối lặn mất nhường chỗ cho mặt trăng lên. Các ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, khi mờ khi tỏ. Gió thổi từ tây sang đông rồi lại từ đông sang tây, cứ thế mà xoay vần. Mây thành mưa sa xuống mặt đất, tưới tiêu cho đất, nước lại bốc hơi bay lên mà thành mây. Thời tiết trên đất thì có bốn mùa thay đổi. Muôn vật phát sinh, tự hoại, rồi lại phát sinh. Thủy triều khi lên, khi xuống, nhiệt độ có nóng, có lạnh...
Với bao nhiêu hiện tượng đó cũng đủ cho chúng ta biết chắc chắn có một Đấng Chủ Tể đang cai quản vũ trụ này, không thể nào sai. Vả lại, loài người có linh khí, không như muôn vật chỉ có sự sống mà không có tâm thần, nhưng cuối cùng loài người cũng không thể tránh khỏi cái chết. Thể xác thối rữa nhưng linh hồn thì trường tồn để nhận chịu sự thưởng phạt đời đời, trả giá cho những việc mình đã làm trên đất. Khổ hình ở trần thế không đáng kể gì so với khổ hình nơi hoả ngục. Cái chết thể xác trong đời này chỉ là chấm dứt nỗi đau thuộc thể của đời này; nhưng còn linh hồn là linh khí tồn tại sau cái chết, là cái "tôi" thật sự của mỗi người, một ngày kia sẽ kết hợp với thân thể phục sinh để nhận chịu hình phạt nơi hỏa ngục luôn ngày lẫn đêm về những tội lỗi đã làm ra khi còn sống trên thế gian.
Như vậy, tin Chúa đời này là khó hay linh hồn và thân xác phục sinh phải nhận chịu sự khổ hình nơi hỏa ngục là khó? Chúng tôi nhận thấy người trần thế ham danh, hám lợi nên để đạt được danh lợi đời này người ta đã phải chịu đựng gian khổ rất nhiều, như: muốn đỗ đạt, phải tận tâm, tận lực dùi mài kinh sử; muốn có lúa, phải nhọc nhằn cày, cuốc; muốn thu lợi trong kinh doanh phải dầm sương, dãi nắng, lội suối, trèo đèo... sao không xem đấy là khổ, mà lại cho việc tin đạo là khổ?
Chúng ta cần biết rằng, không tin Đức Chúa Giê-xu mới thật sự là khổ. Hãy nhìn xem, người nhiều tiền của không biết kiêng sợ ai, ỷ lại vào của cải, vật chất của mình, sống buông lung, gian ác cho đến một ngày nghiệp nhà phải tan nát. Còn kẻ nghèo, nếu không biết an phận thủ thường, chỉ vì mong muốn có nhiều tiền nhanh chóng mà không muốn trải qua lao khổ, thì phải đi giết người, cướp của, để rồi kết thúc cuộc đời trong lao tù.
Con người ta chỉ cần mang tất cả tấm lòng thành thờ phượng Đức Chúa Trời, nhờ vào công lao cứu chuộc của Đức Chúa Giê-xu để mọi tội lỗi được tha, linh hồn được cứu mà không phải sa vào hỏa ngục. Nhờ đó, tâm trạng thư thái, an vui, tinh thần bình an, sung mãn, gia đình hạnh phúc, hòa thuận; đến khi kết thúc cuộc đời này sẽ được hưởng phúc nơi thiên cảnh mãi mãi.
Ngoài phương pháp ấy ra, không còn phương pháp nào khác. Vả lại, người tin Chúa không cần phải lánh xa trần tục, không cần cắt đứt mọi mối quan hệ, không cần ăn chay. Người tin Chúa vẫn sống bình thường như mọi người khác, nhưng lấy Kinh Thánh làm tiêu chuẩn và mang đạo áp dụng vào đời. Như thế có khó không?