top of page

Chương 16: Trung Tâm Của Địa Ngục

Bí Mật Hỏa Ngục
Tác giả: Mary Kathryn Baxter

Chương 16: Trung Tâm Của Địa Ngục


Chương 16Trung Tâm Của Địa Ngục



Một...

...lần nữa Chúa Jesus và tôi đi vào địa ngục. Chúa Jesus phán cùng tôi: “Con của ta, con được sanh ra cho mục đích này, để con viết kể lại những gì ta bảo và bày tỏ cho con. Vì những điều này là thành tín và chân thật. Ta đã kêu gọi con ra đi để nói cho thế gian biết rằng có một địa ngục, nhưng ta đã có một con đường để thoát khỏi nó. Ta sẽ không cho con xem tất cả các phần của địa ngục. Có những việc được giấu kín ta không thể mặc khải cho con, nhưng ta sẽ bày tỏ cho con khá nhiều điều. Bây giờ hãy đến và xem quyền lực của sự tối tăm và sự cuối cùng của nó.”


Chúng tôi lại đi đến phần bụng của địa ngục và bắt đầu đi về hướng của một cái cửa nhỏ đang mở. Tôi quay nhìn nơi chúng tôi đang đi vào, thấy chúng tôi đang ở trên một cái gờ bên cạnh một cái xà lim, trong phần trung tâm của địa ngục. Chúng tôi dừng lại trước một cái xà lim, trong đó có một phụ nữ xinh đẹp. Phía trên nóc của xà lim là chữ BC. Tôi nghe người phụ nữ nói với Chúa: “Lạy Chúa, tôi biết ngày nào đó Ngài sẽ đến đây. Xin hãy cho tôi ra khỏi chốn hình phạt này.” Bà tôi mặc quần áo của một vùng cổ xưa và bà ta rất xinh đẹp. Tôi biết bà đã ở đây nhiều thế kỷ, nhưng không thể chết được. Linh hồn của bà ta đang bị hành hình. Bà bắt đầu kéo những song xà lim và khóc.

Chúa Jesus phán cách nhẹ nhàng: “Bình an, hãy yên nào!” Ngài nói với bà bằng một giọng buồn bã: “Hỡi đàn bà kia, ngươi biết vì sao mình ở đây?” Bà nói: “Vâng, nhưng tôi có thể thay đổi. Tôi nhớ khi Ngài đến, dẫn tất cả những người khác đến Pa-ra-đi, tôi nhớ những lời cứu rỗi của Ngài. Tôi sẽ trở nên người tốt bây giờ đây và tôi sẽ hầu việc Ngài.” Những ngón tay nhỏ bé của bà xiết chặt những song cửa xà lim. Rồi bà bắt đầu thét lên: “Hãy để tôi ra! Hãy để tôi ra!”

Lúc đó, bà bắt đầu biến hóa trước mặt chúng tôi. Quần áo của bà bắt đầu cháy, thịt của bà rớt ra, tất cả còn lại chỉ là một bộ xương đen với hai hốc mắt bị cháy, và một linh hồn bên trong. Tôi nhìn xem người đàn bà đó ngã xuống sàn trong sự hãi hùng. Tất cả sắc đẹp của bà đã biến mất trong phút chốc. Tôi choáng voáng sững sốt, khi nghĩ đến việc bà ở đây từ lúc trước khi Chúa Jesus giáng sinh.


Chúa Jesus phán cùng bà: “Khi còn ở trên đất, ngươi đã biết kết cuộc đời ngươi. Môi-se đã ban cho ngươi luật pháp của ta. Ngươi đã đọc, nhưng thay vì vâng theo luật pháp của ta, ngươi đã lựa chọn trở thành một công cụ trong tay của Satan: một phù thủy, thậm chí ngươi còn dạy người khác làm tà thuật. Ngươi đã yêu mến sự tối tăm hơn là sự sáng. Công việc của ngươi làm là công việc ác! Phải chi ngươi đã chịu ăn năn hết lòng mình, Cha của ta đã tha thứ cho ngươi. Nhưng bây giờ thì đã muộn quá rồi.”

Chúng tôi bước đi, lòng đầy buồn não và thương xót. Sự đau đớn, nỗi đau khổ của bà sẽ không bao giờ kết thúc. Đôi bàn tay xương xẩu của bà cố giơ ra để chạm đến chúng tôi khi chúng tôi bước đi. Chúa phán: “Con của ta, Sa-tan dùng nhiều sự lừa dối để hủy diệt những người tốt. Hắn làm việc ngày và đêm, cố gắng dụ dỗ nhiều người phục vụ hắn. Nếu con không chọn lựa con đường hầu việc Đức Chúa Trời, thì con đã lựa chọn con đường hầu việc ma quỷ. Hãy chọn sự sống, Lẽ Thật sẽ giải phóng con.”

Sau khi đi được một đoạn đường ngắn, chúng tôi dừng lại trước một xà lim khác. Tôi nghe tiếng một người đàn ông kêu vọng ra: “Ai đó, ai đó?” Tôi tự hỏi tại sao ông ta kêu vọng ra như vậy? Chúa Jesus nói: “Ông ta bị mù!” Tôi nghe tiếng nói và nhìn quanh, phía trước chúng tôi là một con quỷ to lớn với đôi cánh khổng lồ, xem chừng như đã bị gãy. Hắn nhìn thẳng vào chúng tôi. Tôi đứng sát bên Chúa Jesus. Chúng tôi cùng nhìn về người đàn ông vừa cất tiếng kêu. Ông ta cũng ở trong một xà lim, lưng ông xoay về hướng chúng tôi. Ông ta là một bộ xương, lửa đang đốt ông và người ông toát ra mùi sự chết. Ông ta đang quơ quào trong không khí và kêu: “Cứu tôi với, cứu tôi với, có ai không?”


Chúa Jesus phán dịu dàng: “Hỡi người kia, bình an cho ngươi, hãy yên nào!” Người đàn ông quay lại và nói: “Lạy Chúa, tôi biết Ngài sẽ đến vì tôi. Bây giờ tôi đã ăn năn. Xin hãy cho tôi ra khỏi nơi này. Tôi biết tôi là một người kinh tởm, đã sử dụng sự tật nguyền để đạt những lợi lộc ích kỷ. Tôi đã làm nghề phù thủy và lừa dối nhiều người cho Sa-tan. Nhưng Chúa ơi! bây giờ tôi đã ăn năn rồi. Xin hãy cho tôi ra khỏi đây. Ngày và đêm tôi bị hình hành trong lửa, không có nước, và tôi khát lắm. Ngài không thể cho tôi uống một tí nước sao?”

Người đàn ông vẫn còn gọi theo Chúa Jesus khi chúng tôi đi khỏi. Tôi cúi xuống buồn bã. Chúa Jesus phán: “Tất cả những phù thủy, những người phục vụ ma quỷ sẽ có phần trong hố lửa và diêm sanh, đó là sự chết thứ hai.”

Chúng tôi đến một xà lim khác, trong đó là một người đàn ông. Ông ta nói: “Lạy Chúa, tôi biết Ngài sẽ đến và thả tôi ra. Tôi đã ăn năn từ lâu rồi.” Người đàn ông này cũng là một bộ xương đầy lửa và sâu bọ. “Hỡi người kia, ngươi vẫn còn đầy những lời dối trá và tội lỗi. Ngươi biết ngươi là một môn đệ của Satan, một kẻ nói dối, đã từng lừa dối nhiều người. Miệng ngươi không bao giờ nói thật, và sự chết luôn luôn là phần thưởng của ngươi. Ngươi đã từng được nghe Lời ta thường xuyên, nhưng đã bởn cợt với sự cứu chuộc và Đức Thánh Linh của ta. Ngươi đã nói dối suốt cả cuộc đời ngươi, và không hề lắng nghe ta. Ngươi thuộc về cha ngươi là ma quỷ. Tất cả những kẻ nói dối đều có phần ở trong lửa. Ngươi đã xúc phạm, báng bổ Đức Thánh Linh.”


Người đàn ông bắt đầu nguyền rủa, nói nhiều lời nói xấu xa nghịch cùng Chúa. Chúng tôi tiếp tục đi. Linh hồn này vị hư mất đời đời trong địa ngục. Chúa Jesus phán: “Bất cứ ai đến cùng ta, và ai vì ta mất sự sống mình, thì sẽ tìm được sự sống và được cách dư dật. Nhưng những tội nhân phải ăn năn khi còn sống trên thế gian. Thật quá trễ khi đã đến đây rồi mới chịu ăn năn. Nhiều tội nhân muốn vừa hầu việc Đức Chúa Trời, vừa phục vụ Sa-tan. Hay họ nghĩ rằng họ có thể tiếp nhận ân điển của Đức Chúa Trời bất cứ lúc nào không có thời điểm giới hạn? Kẻ khôn ngoan thật sẽ lựa chọn ngay hôm nay Đấng mình sẽ hầu việc.

Chẳng mấy chốc chúng tôi đến chiếc xà lim kế tiếp. Một tiếng kêu não nề tuyệt vọng vang ra từ bên trong. Chúng tôi nhìn vào thấy bộ xương của một người đàn ông nằm trên sàn. Xương của ông ta bị cháy đen, linh hồn của ông ta là một đám mây mờ, xám xịt bên trong. Tôi nhận biết các bộ phận của thân thể ông bị mất. Khói và lửa mù mịt quanh ông. Sâu bọ bò lổn ngổn bên trong thân thể ông.

Chúa Jesus nói: “Tội lỗi của người đàn ông này nhiều lắm. Ông là một kẻ giết người, và đầy sự thù hận trong lòng. Ông không ăn năn, thậm chí không tin rằng ta sẽ tha thứ cho ông. Giá như ông đã chịu chạy đến cùng ta.”

Tôi hỏi: “Thưa Chúa, ý Chúa muốn nói là ông ấy đã nghĩ rằng Ngài không tha thứ cho tội giết người và hận thù?” Chúa Jesus trả lời: “Phải! ước chi ông ta đã tin và đến cùng ta, ta đã tha thứ tất cả tội lỗi của ông ấy, tội lớn và tội nhỏ. Thay vào đó, ông ta đã tiếp tục phạm tội và chết trong tội lỗi mình. Đó là lý do tại sao hôm nay ông ở đây. Ông ấy đã được ban cho nhiều cơ hội để hầu việc ta, và tin Phúc-Âm Cứu Rỗi của ta, nhưng ông ta đã từ chối. Bây giờ thì đã quá trễ rồi!”

Chiếc xà lim kế tiếp chúng tôi đến tỏa đầy một mùi hôi khủng khiếp. Tôi có thể nghe tiếng khóc của người chết và tiếng rên rĩ hối tiếc khắp mọi nơi. Tôi thấy buồn quá, đến nỗi tôi gần như muốn bệnh. Tôi quyết định trong lòng là tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, để nói với thế gian về nơi này. Một giọng nói phụ nữ vang lên: “Cứu tôi với!” Tôi nhìn chăm chăm vào đôi mắt thật của bà, chứ không phải là đôi hốc mắt trống rỗng bị lửa thiêu đốt. Tôi rùng mình, thấy tội nghiệp, buồn rầu cho linh hồn này. Tôi muốn kéo bà ra khỏi xà lim và cùng bà chạy ra khỏi nơi ấy. Bà nói: “Thật là đau đớn.”

“Lạy Chúa, tôi sẽ làm gì ngay bây giờ? Tôi từng biết Ngài, và Ngài là Cứu Chúa tôi.” Đôi tay bà xiết chặt vào song cửa xà lim. “Tại sao bây giờ Ngài không là Cứu Chúa của tôi?” Những miếng thịt lớn rơi khỏi thân thể của bà, và chỉ còn xương bám trên các song cửa. Bà nói tiếp: “Ngài còn từng chữa bệnh ung thư của tôi. Ngài bảo tôi đừng phạm tội nữa, nếu không sự xấu xa hơn sẽ xảy đến. Tôi đã cố gắng Chúa ơi! Ngài biết là tôi đã cố gắng. Thậm chí tôi đã cố gắng làm chứng cho Ngài. Nhưng Chúa ơi, chẳng bao lâu, tôi nhận biết rằng những người rao giảng Lời Ngài không có nhiều. Tôi muốn mọi người thích tôi. Dần dần, tôi đã trở lại thế gian. Sự ham muốn xấu xa của xác thịt đã nuốt chửng tôi. Hộp đêm, rượu mạnh đã trở nên quan trọng hơn Ngài.


Tôi đã mất liên lạc với những người bạn tiếp nhận Chúa. Chẳng bao lâu tôi nhận thấy mình đã trở nên tồi tệ hơn trước gấp bảy lần. Và mặc dù tôi được mọi người đàn ông, phụ nữ yêu mến, tôi không bao giờ muốn mình bị hư mất. Tôi đã không biết rằng mình đã bị Satan chiếm hữu. Tôi vẫn còn cảm nhận sự kêu gọi của Ngài là hãy ăn năn để được cứu. Nhưng tôi đã không làm theo. Tôi nghĩ mình còn đủ thời giờ, ngày mai hẳn sẽ trở về với Chúa Jesus, và Ngài sẽ tha thứ, giải cứu tôi. Nhưng tôi đã chần chừ lâu quá, và bây giờ đã muộn rồi...!” Đôi mắt buồn bã của bà nhìn xuyên qua những ngọn lửa và đầy tuyệt vọng. Tôi thét lên và ngã vào Chúa Jesus. Chúa ơi, tôi nghĩ, điều này thật dễ xảy đến cho tôi, hay một người thân yêu nào của tôi! Hỡi tội nhân, xin quý vị hãy tỉnh thức, đừng để quá muộn.

Chúng tôi tiếp tục đi tới. Trong một xà lim khác có một người đàn ông dưới dạng một bộ xương và một linh hồn dơ dáy, xám xịt bên trong. Tiếng kêu khóc hối tiếc, đau đớn của người đàn ông đó thảm não hoàn toàn, đến nỗi tôi biết rằng tôi không thể nào quên được tiếng kêu khóc đó. Chúa Jesus phán: “Con của ta, có người đọc quyển sách này sẽ ví nó như một câu chuyện, hay một bộ phim tưởng tượng, bịa đặt mà họ đã xem. Họ sẽ nói chuyện này không có thật. Nhưng con, chính con biết rằng những việc này có thật, địa ngục là có thật, vì ta đã đem con đến đây nhiều lần rồi bởi Thánh Linh của ta. Ta đã mặc khải cho con sự thật, để con có thể làm chứng về nó.”


Hỡi những người hư mất, nếu quý vị không ăn năn, không chịu báp-têm, không tin Tin Lành Cứu Rỗi của Chúa Jesus Christ, thì đây chắc chắn là sự cuối cùng của quý vị.

Chúa phán: “Người đàn ông này ở đây vì sự phản nghịch của ông. Tội phản nghịch cũng bằng với tội tà thuật. Thật ra, tất cả những ai biết Lời của ta, biết đường lối ta, đã nghe Phúc Âm, mà vẫn không chịu ăn năn là chống nghịch lại ta. Nhiều người trong địa ngục ngày nay vì cớ tội này.”

Người đàn ông nói với Chúa Jesus: “Tôi đã từng nghĩ đến việc phải tiếp nhận Ngài làm Chúa của đời tôi, nhưng tôi không muốn đi trong con đường ngay thẳng và chật hẹp của Ngài. Tôi đã muốn đi con đường rộng. Nó dễ dàng hơn cho tôi phạm tội. Tôi đã không muốn được trở nên công bình. Tôi yêu thích con đường của tôi. Tôi đã khao khát uống rượu mạnh và làm theo thế gian này hơn vâng Lời Ngài. Nhưng bây giờ ước chi tôi đã chịu vâng theo những người Ngài sai đến với tôi...”Những tiếng nức nở dữ dội làm rung cả thân thể ông khi ông khóc lóc hối tiếc. “Bao nhiêu năm tôi đã chịu hành hạ ở nơi này. Tôi biết mình là ai, và tôi biết sẽ không bao giờ thoát khỏi. Tôi bị hành hạ ngày đêm trong lửa và sâu bọ. Tôi kêu khóc nhưng chẳng ai đến giứp đỡ tôi. Không ai quan tâm đến linh hồn tôi ở đây, không ai cả!” Ông ta ngã phịch trên sàn nhà và tiếp tục khóc thảm thương.

Chúng tôi bước qua một xà lim khác. Một phụ nữ ngồi nhặt những con sâu ra khỏi xương bà. Bà bắt đầu oà khóc khi nhìn thấy Chúa Jesus: “Chúa ơi, xin hãy cứu tôi, tôi sẽ trở nên một người tốt. Xin hãy cho tôi ra khỏi nơi đây!” Bà nhỏm dậy, nắm chặt các song cửa xà lim. Tôi cảm thấy thật đau xót cho bà. Khi bà khóc, thân thể bà rung lên bần bật. Bà nói: “Lạy Chúa, khi tôi còn sống trên đất, tôi đã thờ lạy các thần của đạo Hin-đu và nhiều hình tượng khác. Tôi không tin Phúc-Âm mà những nhà truyền giáo đã rao giảng cho tôi, mặc dầu tôi đã nghe rất nhiều lần. Một ngày kia tôi chết, tôi đã kêu các thần cứu tôi khỏi địa ngục, nhưng không có ai cả. Bây giờ Chúa ơi, tôi muốn ăn năn!”

“Đã muộn quá rồi!” Chúa Jesus nói. Những ngọn lửa bao trùm lên bà khi chúng tôi bước đi. Tiếng kêu khóc của bà vẫn còn vang đầy trong linh hồn tôi đến tận bây giờ. Sa-tan đã lừa dối bà. Với giọng buồn bã, Chúa Jesus phán: “Chúng ta sẽ trở lại đây ngày mai, bây giờ đã đến giờ đi rồi!”


bottom of page