Chương 20: Thiên Đàng
Bí Mật Hỏa Ngục
Tác giả: Mary Kathryn Baxter
Chương 20: Thiên Đàng
Tôi...
...bị bệnh nhiều ngày sau khi rời khỏi phần eo địa ngục. Tôi phải chong đèn sáng đang khi ngủ. Tôi cần Kinh Thánh bên mình suốt ngày đêm, và tôi đọc Lời Chúa liên tục. Linh hồn tôi trong tình trạng bị xáo động nghiêm trọng. Bây giờ tôi đã biết người hư mất phải chịu đựng cái gì khi họ xuống địa ngục. Chúa Jesus phán với tôi: “Bình an cho con, hãy yên tịnh!”
Và sự bình an ngập tràn linh hồn tôi. Nhưng một vài phút sau đó, tôi lại thức giấc kêu thét lên, cuồng loạn lên trong sự sợ hãi.
Suốt thời gian này, tôi biết tôi không bao giờ ở một mình, Chúa Jesus luôn ở bên cạnh tôi. Nhưng ngay cho dù nhận thức được như vậy, đôi khi tôi không thể cảm thấy sự hiện diện của Ngài. Tôi sợ việc phải trở lại địa ngục, đến nỗi thỉnh thoảng tôi bị hốt hoảng, ngay khi có Chúa Jesus bên cạnh.
Tôi cố gắng nói cho những người khác về những điều tôi đã trải qua ở địa ngục, nhưng họ không nghe tôi. Tôi van xin họ: “Xin hãy ăn năn tội lỗi của bạn trước khi quá muộn.” Thật khó cho bất cứ người nào tin điều tôi nói với họ về những nhục hình mà tôi đã trải qua, và về việc Chúa Jesus bảo tôi viết về địa ngục như thế nào. Chúa Jesus đảm bảo với tôi rằng: Ngài là Đấng chữa lành tôi. Và mặc dù tôi không dám tin rằng mình được hồi phục hoàn toàn, nhưng sự chữa lành đã đến, Ha-le-lu-gia!
Và rồi một lần nữa tôi ở trong dạnh linh cùng với Chúa Jesus. Chúng tôi đang bay cao trên bầu trời. Chúa Jesus phán: “Ta muốn bày tỏ cho con tình yêu, sự nhân từ của Đức Chúa Trời, và các phần của Thiên Đàng. Ta muốn con thấy những công việc kỳ diệu tuyệt mỹ của Đức Chúa Trời.”
Phía trước tôi thấy hai hành tinh khổng lồ, xinh đẹp, vinh hiển và rực rỡ. Chính Đức Chúa Trời là sự sáng ở nơi đó. Một thiên sứ gặp tôi nói rằng: “Hãy xem sự tốt lành và sự nhân từ của Chúa là Đức Chúa Trời của ngươi. Sự thương xót của Ngài còn đến đời đời.”
Có một cảm giác mạnh mẽ về tình yêu và sự dịu dàng trong vị thiên sứ, đến nỗi tôi sắp khóc khi ông ấy nói một lần nữa: “Hãy ngắm xem quyền năng, sự vĩ đại và sự oai nghi của Đức Chúa Trời. Hãy để tôi chỉ cho bạn nơi Ngài đã tạo ra dành cho các trẻ em.”
Bất thình lình có một hành tinh lớn hiện ra lờ mờ trước mắt chúng tôi, một hành tinh lớn như trái đất. Kế đến tôi nghe giọng của Đức Chúa Cha phán: “Cha và Con và Thánh Linh là một, Cha và Con là một, Cha và Thánh Linh là một. Ta sai Con ta chết trên thập tự giá để không ai bị hư mất.” Ngài phán tiếp: “Ta sắp chỉ cho con nơi ta đã tạo ra cho các trẻ nhỏ của ta. Ta quan tâm rất nhiều đến tất cả các trẻ nhỏ. Ta quan tâm khi một bà mẹ mất con, ngay cả khi đứa con đó bị chết trước khi nó ra đời. Con thấy đó, ta biết tất cả mọi việc, và ta luôn luôn quan tâm săn sóc đến.
“Từ lúc có sự sống trong lòng người mẹ, ta đã biết. Ta biết về những đứa trẻ đã bị giết khi chúng còn ở trong thân thể mẹ chúng: những em bé bị phá thai, bị vứt bỏ, không cần đến. Ta biết về những đứa trẻ chết yểu và bị khuyết tật khi sinh ra. Từ lúc được thụ thai, chúng đã có linh hồn. Các thiên sứ của ta đi xuống và đem các đứa trẻ đó đến với ta khi chúng chết. Ta có một nơi mà chúng có thể lớn lên, học tập và được yêu thương. Ta ban cho chúng nó toàn bộ thân thể, phục hồi bất kỳ bộ phận nào chúng bị mất. Ta ban cho chúng những thân thể vinh hiển.”
Khắp cả hành tinh tràn ngập tình cảm yêu thương, một cảm quan của sự sống hoàn hảo. Mọi thứ ở đây đều hoàn hảo. Đây đó giữa vườn là cỏ xanh um tươi tốt với những hồ nước trong như pha lê, là những sân chơi có những chỗ ngồi bằng đá cẩm thạch, và những chiếc ghế dài bằng gỗ tuyệt bóng. Có nhiều trẻ em ở đó. Mọi nơi tôi nhìn thấy có nhiều trẻ em đang vui chơi, hoạt động. Mỗi trẻ em mặc một chiếc áo choàng trắng tinh và mang giầy. Những chiếc áo choàng trắng tinh sáng cho đến nỗi chúng chiếu lấp lánh trong ánh sáng lộng lẫy.
Sự phong phú về màu sắc khắp nơi làm nổi bật màu trắng của những chiếc áo choàng đó. Các thiên sứ là những vị giữ cổng, và tên của những đứa bé được ghi trong một quyển sách.
Tôi thấy trẻ em ở đó đang học Lời Đức Chúa Trời và được dạy âm nhạc từ một quyển sách bằng vàng. Tôi ngạc nhiên khi thấy thú vật đủ loại đến bên những đứa bé, hoặc ngồi bên cạnh, trong khi các em bé đang ở trong trường học thiên thần này. Không có nước mắt, không có sự buồn rầu. Mọi thứ đều đẹp tuyệt vời. Sự vui vẻ, phước hạnh đầy khắp mọi nơi.
Kế đến thiên sứ chỉ cho tôi một hành tinh khác, cháy sáng như một ngọn đèn lớn ở trước mặt tôi. Ngọn đèn đó chiếu sáng với sự rực rỡ chói lọi của hàng triệu ngôi sao, và mọi thứ trên hành tinh đó đều xinh đẹp và sống động. Từ đàng xa tôi thấy hai dãy núi bằng vàng ròng. Gần hơn về phía tôi là hai cái cổng bằng vàng có cẩn những viên kim cương và các loại đá quý khác. Tôi biết rằng đây là trái đất mới, và thành phố rực rỡ trước mặt tôi là Giê-ru-sa-lem mới, thành phố của Đức Chúa Trời trên mặt đất.
Tiếp theo, tôi trở lại trên trái đất cũ, trái đất mà trước khi lửa cuối cùng sẽ thiêu sạch và tinh luyện nó cho mục đích vinh hiển của Đức Chúa Trời. Ở đây cũng có một Giê-ru-sa-lem mới, thành phố thủ đô của một ngàn năm bình an. Tôi thấy người ta đi ra khỏi những hang động và các núi, lên đường đi về phía thành phố này. Ở nơi đây, Chúa Jesus là Vua. Tất cả các quốc gia trên trái đất mang lễ vật đến cho Ngài và tôn vinh Ngài.
Chúa Jesus ban cho tôi sự thông giải về khải tượng này. Ngài phán: “Chẳng còn bao lâu nữa ta sẽ trở lại, đón những người chết trong sự công bình về với ta trước, rồi sau đó những người còn sống ở lại sẽ được cất lên cùng ta trên không trung.
Sau việc đó, An-ti Christ, kẻ chống nghịch ta sẽ cai trị khắp cả thế gian trong một thời gian ấn định. Sẽ có sự cực khổ chưa từng có trước kia, và về sau cũng không hề có nữa. Kế tiếp, ta sẽ trở lại cùng các thánh-đồ của ta, và Sa-tan sẽ bị quăng vào trong hố không đáy, nơi đó hắn sẽ ở một ngàn năm. Trong suốt một ngàn năm, ta sẽ cai trị khắp trái đất từ Giê-ru-sa-lem. Khi một ngàn năm trôi qua, Sa-tan sẽ được thả ra trong một thời kỳ, và ta sẽ đánh bại hắn bằng sự trở lại vinh quang của ta. Trái đất cũ sẽ qua đi. Hãy nhìn xem, sẽ có một trái đất mới, một Giê-ru-sa-lem mới trên đất. Ta sẽ cai trị mãi mãi và mãi mãi.”