top of page

4.6 HAI ĐIỀU CHÚ THÍCH

Hung Tran

Apr 16, 2024

Nhưng chúng ta đừng để bị gạt. Chúng ta phải nhắm mục tiêu mà đi và đi thẳng giữa hai lỗi lầm đó. Chúng ta không nên quan tâm về hai lỗi lầm đó...



PHẦN BỐN - VƯỢT QUÁ NHÂN CÁCH TÍNH: CÁC BƯỚC ĐẦU CỦA GIÁO LÝ BA NGÔI


4.6 HAI ĐIỀU CHÚ THÍCH



Để...

...tránh hiểu lầm tôi muốn nói thêm về hai điều đã đề cập trong chương vừa rồi.


1) Có người hỏi tôi tại sao nếu Thượng Đế muốn có con cái thật, chứ không phải bằng thiếc, Ngài lại không tạo những người con thật từ lúc đầu, mà lại làm ra bằng thiếc, rồi truyền sự sống bằng một cách khó khăn và đau đớn như vậy. Một phần của câu trả lời cho câu hỏi này thì khá dễ: còn phần kia thì vượt quá sự hiểu biết của con người. Phần dễ là như thế này.

Chương trình làm cho vật thọ tạo trở thành con cái đã không khó khăn và đau đớn nếu loài người đã không lìa bỏ Đức Chúa Trời. Họ có thể làm được điều đó vì Ngài ban cho họ tự do ý chí: Ngài làm như vậy vì người máy không thể yêu thương và do đó không biết được hạnh phúc vô cùng là như thế nào. Phần khó là phần này. Người Cơ-đốc nào cũng đồng ý là chỉ có một “Con của Thượng Đế” mà thôi. Nếu cứ hỏi “nhưng mà đã có thể có nhiều người con không?” thì chúng ta sẽ gặp khó khăn. Câu hỏi “đã có thể có” làm sao áp dụng được cho Thượng Đế?

Bạn có thể nói một điều gì đó “đã có thể” khác đi, vì điều này có thể khác nếu điều kia khác, và điều thứ hai này có thể khác nếu điều thứ ba này khác vân vân. (những chữ của trang giấy này có thể đã có màu đỏ nếu thợ in đã dùng mực đỏ, và anh ta đã dùng mực đỏ vì phải tuân theo lịnh vân vân). Nhưng nếu chúng ta nói về Thượng Đế - là Đấng mà mọi lẽ thật đều tùy thuộc - thì không có nghĩa lý gì hết nếu chúng ta nói về điều đã có thể xảy ra khác đi. Nhưng ngoài điều này ra, tôi còn thấy ý niệm mà Đức Chúa Cha có nhiều người con từ buổi sáng thế khó để chấp nhận.

Vì những người con này phải khác nhau. Thí dụ như hai đồng tiền có cùng một hình dạng. Nhưng tại sao kể là hai đồng? Vì chiếm hai khoảng không gian khác nhau và có những nguyên tử khác nhau. Nói cách khác, để có ý niệm là hai đồng tiền này khác nhau chúng ta phải nghĩ đến không gian và vật thể; tức là “Thiên thiên” hay vũ trụ được tạo dựng. Tôi có thể hiểu được sự khác biệt giữa Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con mà không cần phải nghĩ đến không gian và vật thể vì một Đấng là Cha và một bằng là Con. Mối liên hệ giữa Đức Chúa Con với Đức Chúa Cha. Nhưng nếu có nhiều Đấng Con thì họ dối nhau với đối với Đức Chúa Cha cũng giống như vậy. Làm sao họ khác nhau được? Mới thoáng qua thì không thấy có điều gì khó khăn.

Ai cũng nghĩ ý niệm về nhiều người con cũng có lý. Nhưng nghĩ kỹ, tôi thấy rằng ý niệm này chỉ có lý khi chúng ta tưởng tượng đến họ như là những người đứng chung với nhau và chiếm một khoảng không gian nào đó. Nói một cách khác, mặc dù tôi đề cập đến một cái gì đã hiện hữu từ trước khi vũ trụ được tạo dựng, tôi lại có hình ảnh là vũ trụ chứa đựng cái này. Khi tôi dừng lại ở đó và nghĩ đến Đức Chúa Cha tạo ra nhiều người con của Ngài từ trước buổi sáng thế, tôi thấy tôi không nghĩ thêm được gì nữa hết.

Ý tưởng này biến thành những chữ vô nghĩa (có phải chăng thiên nhiên - không gian, thời gian và vật thể - được tạo dựng một cách chính xác để có được số nhiều? (Có phải chăng không thể nào có nhiều hình ảnh thuộc linh, ngoại trừ tạo ra hình ảnh thuộc thể trước trong vũ trụ rồi ban tính chất thuộc linh cho những hình ảnh này? Nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi)


2) Không nên lầm lẫn ý niệm loài người là một tập thể - một vật gì lớn, giống như một cái cây - với ý niệm là cá tánh khác biệt của con người không quan trọng, hoặc với ý niệm là những con người thật như Hùng, Thành hay Mai không so được với những hợp quần như giai cấp, chủng tộc...

Thật ra hai ý niệm này đối ngược lại. Thành phần của cùng một vật thể có thể rất khác nhau, những phần không thuộc cùng một vật thể lại có thể rất giống nhau. Sáu đồng tiền riêng rẽ nhau mà giống nhau: mũi và phổi tôi khác nhau nhưng chỉ hoạt động được vì là chi thể của thân thể tôi và chia xẻ cùng sự sống. Cơ-đốc giáo nghĩ đến cá nhân không những chỉ là thành phần của một nhóm, hay là các món của một danh sách, mà còn là chi thể của một thân thể - khác nhau nhưng góp phần với nhau, mà không cái gì khác có thể làm được.

Khi bạn muốn con, học trò hoặc láng giềng bạn trở nên giống như bạn hãy nhớ rằng có thể đó không phải là ý muốn đúng của Thượng Đế. Bạn và họ là những chi thể k hác nhau và có phận sự khác nhau. Mặt khác, khi bạn không muốn bận tâm về một người khác vì người này không liên can gì đến bạn, hãy nhớ rằng mặc dù anh ta khác bạn, anh ta thuộc một nòi giống như bạn. Nếu bạn quên điều này bạn đã trở thành một người theo chủ nghĩa Cá nhân. Nếu bạn quên anh ta là một chi thể khác và bạn muốn bỏ qua sự khác biệt mà muốn tất cả mọi người giống nhau, bạn trở thành một người theo chủ nghĩa Độc đoán. Người Cơ-đốc thì không phải là người có chủ nghĩa Cá nhân hay Độc đoán.


Tôi rất muốn cho bạn biết - và chắc bạn cũng rất muốn cho tôi biết - là lỗi nào của hai lỗi trên đây nặng hơn. Đó là đường lối của ma quỷ. Hắn ta luôn luôn gây ra lỗi lầm từng đôi - và đối ngược với nhau. Và hắn ta cũng luôn luôn khuyến khích bạn để nhiều thì giờ suy nghĩ xem lỗi nào nặng hơn. Chắc bạn biết tại sao rồi. Hắn ta muốn lợi dụng sự ghét bỏ của bạn đối với lỗi này để kéo bạn về phía lỗi kia. Nhưng chúng ta đừng để bị gạt. Chúng ta phải nhắm mục tiêu mà đi và đi thẳng giữa hai lỗi lầm đó. Chúng ta không nên quan tâm về hai lỗi lầm đó.



bottom of page