top of page

HungT
May 7, 2025
Sam-sôn là ai? Bạn là ai? Hai con người trẻ trung ở hai thời đại khác nhau liệu có điểm chung nào trước dòng chảy của cuộc đời không?
“Người đàn-bà nầy sanh một con trai, đặt tên là Sam-sôn. đứa trẻ lớn lên, và Đức Giê-hô-va ban phước cho.”
Các Quan-xét 13:24
Các Quan-xét 13-16
Sam...
...-sôn là ai? Bạn là ai? Hai con người trẻ trung ở hai thời đại khác nhau liệu có điểm chung nào trước dòng chảy của cuộc đời không?
Chúng ta hãy đặt lại câu hỏi
(1) Đối với Đức Chúa Trời, Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
(2) Đối với dân của Chúa, Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
Và (3) Đối với thế gian, xác thịt và ma quỷ, Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
1. Đối với Đức Chúa Trời: Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
Bạn là người thuộc về Chúa cũng như Sam-sôn thuộc về Chúa.
Bạn là dân tuyển của Chúa cũng như Sam-sôn là dân tuyển của Chúa.
Bạn là người được Chúa chọn cho chương trình của Ngài cũng như Sam-sôn được Chúa chọn từ trong lòng mẹ để phục vụ Ngài trong chức vụ một quan xét.
Bạn là một Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời và Sam-sôn cũng là một Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời.
Bạn là người được Chúa cho có cơ hội để phục vụ trong một thời gian đã ấn định cũng như Sam-sôn chỉ có 20 năm lãnh đạo tuyển dân của Chúa. Thời gian của mỗi người dài ngắn có thể khác nhau, nhưng mục đích giống nhau.
Bạn là người được Chúa ban phước cũng như Sam-sôn là người từng được Chúa ban phước.
Bạn là người được Thánh Linh của Chúa tác động như Sam-sôn được Thần của Đức Giê-hô-va cảm động.
Chúa có thể nói về bạn như thế này: “Trước khi tạo nên con trong lòng mẹ, ta đã biết con rồi, trước khi con sanh ra, ta đã biệt riêng con, lập con làm… cho…” (Gie Gr 1:4-5) .
“Con là đầy tớ Ta, là người Ta nâng đỡ; là người Ta chọn lựa, là người mà linh hồn Ta lấy làm đẹp lòng. Ta đặt thần linh Ta trên con…” (EsIs 42:1)
“Họ sẽ đánh nhau với con, nhưng không thắng con; vì ta ở cùng con đặng giải cứu con.” (Gie Gr 1:19) .
Bạn là người Chúa tin cậy, chọn lựa, biệt riêng, ban đặc ân và là món quà của Chúa gởi đến cho dân của Ngài. Bạn có nhận ra điều đó không?
2. Đối với dân của Chúa: Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
Với dân của Chúa, Sam-sôn là người có trách nhiệm trên họ. Thoạt tiên trong câu chuyện, qua lời thiên sứ, cha mẹ của Sam-sôn là người phải có trách nhiệm trên ông.
A. Trước hết là trách nhiệm đối với bản thân.
Cac Tl 13:3-5: “Kìa, ngươi son sẻ không có con; nhưng ngươi sẽ thọ thai và sanh một con trai. Vậy, từ bây giờ, hãy cẩn thận, chớ uống rượu hay là vật chi say, và cũng đừng ăn vật gì chẳng sạch; vì ngươi sẽ có nghén và sanh một con trai. Dao cạo sẽ không đưa qua đầu nó, bởi vì đứa trẻ từ trong lòng mẹ sẽ làm người Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời; về sau nó sẽ giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Phi-li-tin.”
Bà Ma-nô-a khi nghe thiên sứ nói như vậy, bà làm gì?
13:7. Khi kể lại những điều thiên sứ nói với bà, bà Ma-nô-a có nhắc đến trách nhiệm của bà là: “Chớ uống rượu hay là vật chi say, và cũng đừng ăn vật gì chẳng sạch”; bà cũng nhớ đến trách nhiệm của đứa trẻ “từ trong lòng mẹ cho đến ngày qua đời, sẽ làm người Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời.”
13:8. Ông Ma-nô-a thưa như thế này trong lời cầu nguyện: “Ôi, Chúa! Xin Chúa cho người của Đức Chúa Trời mà Chúa đã sai xuống, lại đến cùng chúng tôi, để dạy chúng tôi điều phải làm cho đứa trẻ sẽ sanh ra!”
Đây là lời cầu nguyện của bậc cha mẹ có trách nhiệm. Muốn chu toàn trách nhiệm Chúa giao cho thì phải xin Chúa dạy mình điều phải làm.
Một lần nữa, qua lời đối thoại thiên sứ, trong câu 13, ông bà Ma-nô-a biết ông bà phải làm gì.
Làm cách nào để bạn bày tỏ trách nhiệm của mình với người khác. Trước hết và trên hết bạn phải sống có trách nhiệm đối với bản thân . Thể hiện trách nhiệm đối với bản thân là thể hiện trách nhiệm đối với người mà Chúa giao.
Cha mẹ của Sam-sôn có trách nhiệm đối với Sam-sôn từ khi ông còn ở trong bụng mẹ cho đến khi lớn khôn. Muốn chu toàn trách nhiệm này họ phải sống có trách nhiệm đối với bản thân.
Khi bà Ma-nô-a ‘kiêng cử mọi điều’ như thiên sứ đã dặn, bà vừa có trách nhiệm đối với bản thân đồng thời cũng thể hiện trách nhiệm của bà đối với con của mình.
Kinh Thánh không cho chúng ta biết cha mẹ của Sam-sôn có chu toàn trách nhiệm hay không. Tuy nhiên trong câu 24, chúng ta biết mọi việc đều suông sẻ: “Người đàn bà này sanh một con trai, đặt tên là Sam-sôn. Đứa trẻ lớn lên và Đức Giê-hô-va ban phước cho”.
Đến phiên Sam-sôn cũng vậy. Chàng là người có trách nhiệm trên tuyển dân của Chúa. Giống như cha mẹ của ông, để thể hiện trách nhiệm của ông đối với Chúa và đối với tuyển dân của Chúa, để chu toàn trách nhiệm đối với dân tộc của mình, trước nhất Sam-sôn phải có trách nhiệm đối với bản thân.
• Trách nhiệm của Sam-sôn đối với bản thân ông là gì? Đó là trách nhiệm làm một Na-xi-rê cho đến khi qua đời.
Để có thể chu toàn trách nhiệm đối với tuyển dân của Chúa, Sam-sôn phải có trách nhiệm ‘làm người Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời từ trong lòng mẹ cho đến ngày qua đời.’ (13:7b)
Dan Ds 6:1-27 nói về nếp sống Na-xi-rê là nếp sống biệt riêng mình ra cho Đức Giê-hô-va, trong đó có nêu cụ thể những điều người đó cần kiêng cữ. Người biệt riêng mình ra cho Đức Giê-hô-va là người có nếp sống đặc biệt - không giống ai.
(1) Kiêng cữ vài thức ăn đồ uống.
Kiêng cữ rượu và những sản phẩm làm từ nho (Dan Ds 6:3-4) .
(2) Không được đụng tới xác chết (Dan Ds 6:6-8).
(3) Không hớt tóc (Dan Ds 6:5) .
Đây là “dấu chỉ về sự biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời” (Dan Ds 6:7) . Khi nhìn thấy một người không cắt tóc - anh ta khác với mọi người - thì nhận ra anh ta là người biệt riêng ra cho Chúa. Ngược lại khi thấy một người cạo đầu thì biết rằng anh ta là một Na-xi-rê đã phạm lời nguyền, anh ta phải cạo đầu và bắt đầu lại (Dan Ds 6:9-12) .
Sam-sôn có chu toàn trách nhiệm làm một Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời không? Thật đáng tiếc vì ông luôn luôn vi phạm lời nguyền.
Dù biết rất rõ rằng: ‘người biệt mình riêng ra cho Đức Giê-hô-va chớ đến gần người chết’ (Dan Ds 6:6) thế mà Sam-sôn lại tự làm ô uế mình bằng cách lấy mật ong từ xác con sư tử. Cac Tl 14:8-9a : “Sau một ít lâu, người trở lại đặng cưới nàng; đi vòng lại xem cái thây sư tử, th ấy trong xác nó có một đàn ong. Người bụm mật trong tay, vừa ăn vừa đi.”
Nhưng vì sao Sam-sôn lại chấp nhận làm ô uế bản thân? Vì ông thèm mật ong: “Của không phải trả tiền tội gì bỏ. Bị ô uế thì về làm lễ tẩy sạch là xong chớ có gì đâu. Hôm nay ta phá luật một bữa.”
Dù biết rất rõ rằng: “Khi hứa nguyện Na-xi-rê… phải kiêng cử rượu và vật uống say”. Thế nhưng khi Kinh Thánh ghi: “Cha người đi xuống nhà người nữ ấy, và tại đó Sam-sôn bày ra một tiệc” (Cac Tl 14:10). Chắc chắn là ông có uống rượu. Vì sao? Vì nhà trai xuống nhà gái, nhập gia phải tuỳ tục. Vì nhà gái toàn là dân uống rượu. Vì đám tiệc nào ở đây cũng có rượu cả. Mà người ta uống thì mình không uống không được, thôi thì mình chỉ nhâm nhi thôi.
Dù biết vai trò của mình là “giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Phi-li-tin” (Cac Tl 13:5) , cha mẹ Sam-sôn chắc chắn có nói điều nầy cho ông, nhưng thay vì tìm cách giải cứu tuyển dân của Chúa thì Sam-sôn lại kết bạn với kẻ thù. Cac Tl 14:11 “vừa thấy ông, người ta bèn mời ba mươi gã thanh niên để kết bạn cùng ông.” Chấp nhận kết bạn với kẻ thù, vì sao? Chắc là có nhiều lý do, nhiều cách lập luận lắm. Nhưng càng gần với người ngoại bang thì càng xa tuyển dân của Chúa. Càng sống ở đất khách thì càng xa quê nhà. Càng gần người không cùng niềm tin thì càng xa cách những người cùng niềm tin.
Vì vậy, dĩ nhiên Sam-sôn cũng không tuân thủ trách nhiệm khó khăn nhất đối với bản thân là một người sống theo luật lệ của Chúa: ông kết hôn với người ngoại, ông đi lại với phường đĩ điếm. Nói tóm một điều: Sam-sôn không làm tròn trách nhiệm đối với bản thân.
Khi không làm tròn trách nhiệm đối với bản thân thì không thể là một tấm gương cho những người chung quanh, và cũng không thể chu toàn trách nhiệm đối với dân của Chúa.
Và để làm tấm gương cho dân của Chúa thì phải có một đời sống khác hẳn họ, không đồng tình với những sai trật của họ.
B. Trách nhiệm đối với dân của Chúa.
Có trách nhiệm đối với bản thân thì mới có thể có trách nhiệm đối với dân của Chúa. Có thể hiện trách nhiệm tốt đối với bản thân thì mới có thể thực hiện tốt trách nhiệm đối với dân của Chúa. Có lo cho mình thì mới lo cho dân của Chúa. Có thương thân mới thương người. Có lo cho sự an nguy của mình mới lo cho sự an nguy của dân Chúa.
Trách nhiệm của Sam-sôn đối với tuyển dân của Chúa là gì? Đó là trách nhiệm làm một quan xét.
Sam-sôn là một quan xét. Cac Tl 15:20. “Nhằm thời kỳ dân Phi-li-tin quản hạt Y-sơ-ra-ên, thì Sam-sôn làm quan xét nơi Y-sơ-ra-ên trọn hai mươi năm”. Quan-xét là một chức vụ, với ba nhiệm vụ:
(1) Giải cứu dân Chúa.
Cac Tl 2:18. “Khi Đức Giê-hô-va dấy lên các quan xét cho Y-sơ-ra-ên, thì Đức Giê-hô-va ở cùng các quan xét đó, và trọn đời quan xét, Ngài giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay kẻ thù nghịch mình.”
Sam-sôn là ai? Là người giải cứu. Dân của Chúa cần có người giải cứu như vậy tức là họ lâm vào hoàn cảnh rất khốn khổ. Việc một quan xét phải làm là chiến đấu chống kẻ thù để giải cứu dân của Chúa; dân của Chúa hy vọng họ sẽ được sống bình an trong suốt thời gian có quan xét ở với họ.
Người giải cứu là người thấy tình trạng khốn khổ của tuyển dân, là người chiến đấu cho họ, và là người đem lại an ổn và hòa bình cho họ.
Khi nghiên cứu cuộc đời của các quan xét tiền bối của Sam-sôn, chúng ta biết họ đã nhìn thấy tình trạng của tuyển dân, họ đã chiến đấu cùng tuyển dân của Chúa. Và qua một cuộc đại thắng thì xứ được hoà bình và an ổn trong 40 năm (Cac Tl 3:11) , 80 năm (Cac Tl 3:30) , 40 năm (Cac Tl 5:31c) , (Cac Tl 8:28) …
Thời gian có một vị quan xét lãnh đạo là thời gian an ổn và hoà bình. Nhưng trong hai mươi năm Sam-sôn làm quan xét thì ngược lại, ông phải chiến đấu nhiều lần, chiến công của ông được xem là đại công, nhưng những đại công đó không dành cho dân của Chúa, chiến công không đem lại an ổn và hoà bình cho họ nhưng gây ra nhiều điều bất ổn hơn.
Cuộc đời làm quan xét của Sam-sôn gây ra nhiều vấn đề khó lý giải và nhiều bất an cho tuyển dân. Thậm chí có lần ba ngàn người trong tuyển dân đã kéo đến hỏi quan xét của mình: “Anh không biết dân Phi-li-tin là chủ chúng ta sao? Vậy, sao anh lại làm điều đó cho chúng ta?” Họ không đồng ý chiến đấu với quan xét của mình và trói quan xét lại để nộp cho người Phi-li-tin.
Họ cảm thấy để người Phi-li-tin làm chủ của họ còn an toàn hơn là để một người như Sam-sôn làm quan xét trên họ. Thật đáng buồn khi một quan xét bị chính đồng bào từ khước.
(2) Giảng giải luật pháp cho tuyển dân.
Sam-sôn là ai? Là người giảng giải luật pháp cho tuyển dân. Dân của Chúa đang đối diện với những nan đề trong lãnh vực thuộc linh lẫn trong đời thường.
Cac Tl 3:4. Đức Giê-hô-va dùng các dân tộc (dân ngoại) để thử thách dân Y-sơ-ra-ên, để “xem thử chúng nó có ý vâng theo các điều răn mà Ngài cậy Môi-se truyền cho tổ phụ chúng nó chăng.”
Muốn biết điều răn luật lệ của Chúa, phải có người giảng giải. Khuyết điểm lớn của những người có trách nhiệm đối với dân của Chúa là họ không dành thời gian để đưa dân của Chúa đến với lời Chúa. Cho nên dân của Chúa không thấu rõ luật pháp rồi đi đến tình trạng ai nấy cứ áp dụng theo hướng mình thấy là đúng.
Đọc trọn sách các quan xét, chúng ta thấy khuyết điểm này: các vị quan xét hầu như bỏ qua việc giảng giải luật pháp cho tuyển dân. Cho nên sau khi các quan xét qua đời họ lại tiếp tục sống sai lầm. Biết không đúng thì không thể nào sống đúng. Khi cộng đồng không thấm đẫm lời Chúa thì lối sống trong đời thường đầy dẫy tội lỗi.
Giảng giải luật pháp cho dân của Chúa cũng là chuyện khó đối với Sam-sôn. Vì đời sống của ông không phải là gương tốt. Cách sống của ông không thể xác chứng cho những điều ông dạy dỗ. Cho nên chúng ta thấy Sam-sôn chỉ giỏi ra câu đố và giảng giải câu đố mà thôi.
(3) Giải quyết những vấn đề đời thường cho dân của Chúa.
Một quan xét có nhiệm vụ xét xử những vụ kiện tụng. Các vị quan xét trước Sam-sôn đã thực hiện nhiệm vụ này.
Cac Tl 3:10-11 chép về quan xét Ốt-ni-ên: Thần của Đức Giê-hô-va cảm động người, người đoán xét Y-sơ-ra-ên, và đi ra chiến trận… người thắng… Xứ được hòa bình trong 40 năm.
Cac Tl 4:4-5 chép về bà Đê-bô-ra: “…dân Y-sơ-ra-ên đến cùng người để nghe sự xét đoán.”
Vị quan xét lo xét xử dân của Chúa, còn dân của Chúa đến cùng vị quan xét để nghe xét xử. Dân của Chúa trông đợi nơi vị quan xét điều gì? Đó là giải quyết những nan đề trong đời sống của họ, những rắc rối trong quan hệ của họ với nhau, bao gồm cả khải đạo lẫn phân xử và phán quyết. Đây là việc rất cần thiết cho dân của Chúa, lại rất cần thiết khi duy nhất chỉ có một vị quan xét ở giữa vòng họ .
Nếu Sam-sôn xét xử và giải quyết những vấn đề đời thường của tuyển dân, ông sẽ xét xử như thế nào? Chúng ta có thể suy đoán qua cách ông tháo gỡ những rắc rối trong mối quan hệ với người khác: báo thù, bạo lực và phô trương kèm theo những hành vi khác thường.
Bạn có trách nhiệm đối với các anh chị em trong cộng đồng Cơ-đốc không? Bạn có trách nhiệm gì?
Để có thể gánh lấy trách nhiệm và chu toàn trách nhiệm, bạn có bắt đầu tháo gỡ những vấn đề của bản thân không? Bản thân bạn có nan đề gì? Bản thân bạn vấp ngã trong những việc gì? Những điều đó cản trở bạn chu toàn trách nhiệm đối với anh chị em trong cộng đồng ra sao?
Bạn biết bạn là ai đối với Đức Chúa Trời, là ai đối với dân của Chúa, vẫn chưa đủ. Bạn cần biết bạn là ai đối với thế gian, xác thịt và ma quỷ.
3. Đối với thế gian, xác thịt và ma quỷ: Sam-sôn là ai? Bạn là ai?
Nếu đối với Đức Chúa Trời bạn là người được chọn để sử dụng cho mục đích tốt đẹp, thì đối với thế gian, xác thịt và ma quỷ bạn cũng được chọn, chọn để phá hủy mục đích của Đức Chúa Trời.
Khi Chúa tìm bạn thì ma quỷ cũng tìm bạn (‘tìm người nào nó có thể nuốt được’); Chúa nói với bạn, thế gian, xác thịt, ma quỷ cũng lên tiếng với bạn; Chúa ban phước cho bạn, thế gian, xác thịt, ma quỷ cũng sẵn sàng cho bạn nhiều thứ.
Cho nên bạn là ai? Đối với thế gian, xác thịt, và ma quỷ, bạn là người bị săn đuổi, là miếng mồi ngon.
-Thế gian là những giá trị thấy được về mặt vật chất. Là sự phô trương, là nguồn cung cấp để thoả mãn xác thịt.
-Xác thịt là một phần của bản tính con người, khi không có Chúa thì xác thịt là ngòi châm của tội lỗi.
-Ma quỷ là một lực lượng chống nghịch Đức Chúa Trời. Nếu Chúa xây thì ma quỷ phá. Chúa là sự sáng thì ma quỷ là sự tối tăm.
Vì bạn là người được Chúa dùng để chống lại thế gian, xác thịt, và ma quỷ cho nên thế gian, xác thịt và ma quỷ cũng tấn công bạn.
Sam-sôn phải đối diện với những kẻ thù thấy được là dân Phi-li-tin, là người đẹp Phi-li-tin, là người kỵ nữ, là Đa-li-la; và ông cũng phải đối diện với kẻ thù vô hình, đó là tinh thần của thế gian, là lòng ham muốn của xác thịt.
Bạn là người đang ở trong tầm ngắm, đang bị rình rập, dụ dỗ. Nếu xưa kia có những người đẹp Phi-li-tin dụ dỗ Sam-sôn thì ngày nay cũng có những người đẹp dụ dỗ bạn.
Những người đẹp xưa kia nhận được lệnh ‘hãy dụ chồng nàng’ và nàng đã ‘làm cực lòng chàng’ (Cac Tl 14:7) ; còn người đẹp Đa-li-la thì nhận được lệnh: ‘hãy ráng dụ dỗ hắn’; và nàng đã ‘làm khốn khổ ông, sức lực bèn lìa khỏi chàng’ (Cac Tl 16:9) .
Thế gian và những sản phẩm đẹp của thế gian cho bạn hưởng, hưởng là sướng chứ gì! Nhưng thật ra thế gian đang dụ dỗ và làm mất sức bạn.
Và để hưởng những điều thuộc về thế gian, bạn phải sống giống như người thế gian, phải có tinh thần thế gian, phải phản ứng như người thế gian.
Bạn và Sam-sôn phải làm kẻ thù không đội trời chung của thế gian, xác thịt và ma quỷ.
Khi nhận mình là kẻ thù thì sẽ sống khác với những con người ‘made in thegian’. Bạn không ở trong cái khuôn đó, không mang nhãn hiệu đó.
Tất nhiên bạn sẽ đối diện với những thách thức khi muốn bảo vệ bản thân và bảo vệ dân của Chúa. Bạn sẽ trở thành người sống trong thế gian nhưng xa lạ với mọi thứ gọi là đẹp trong thế gian, xa lạ với tinh thần của thế gian. Rồi tất nhiên thế gian, xác thịt và ma quỷ sẽ phản đối bạn.
Hãy nhớ, đối với thế gian, xác thịt và ma quỷ, bạn là ai? Đừng làm một con người khờ khạo trong thế gian như nhân vật nọ trong một truyện dân gian.
Trong một dịp kia anh ta được dạy khôn với ba câu nói:
(1) Là ta đây chứ ai!
(2) Anh hùng há sợ chi ai?
(3) Làm như thế mới là phải phải!
Đem ba câu nói trên áp dụng cho Sam-sôn?
Hỏi: Anh là ai mà đến chơi ở chỗ này?
Sam-sôn: Là ta đây chứ ai!
Hỏi: Anh có biết như vậy rất nguy hiểm không?
Sam-sôn: Anh hùng há sợ chi ai?
Hỏi: Người của Chúa mà bị cạo đầu, bị bắt, bị khoét mắt, bị làm nô lệ cho kẻ thù của Chúa như thế sao?
Sam-sôn: Làm như thế mới là phải phải!
IICôr 2Cr 2:11. “Đừng để cho quỷ Sa-tan thắng chúng ta, vì chúng ta chẳng phải là không biết mưu chước của chúng.”
bottom of page
