top of page

HungT
May 5, 2025
Bạn có tìm kiếm kinh-nghiệm của những bậc tiền bối thuộc-linh không? Bạn tìm ở đâu?
“Chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng.” (IICôr 2Cr 4:18)
Trong...
...cuộc đời của Sam-sôn, dường như những điều ông không tìm thì lại có; còn những điều ông đi tìm thì bị mất tất cả.
1. Không tìm kiếm điều đáng phải tìm.
Dường như Sam-sôn không tìm cho mình chức-vụ quan xét; và dường như ông cũng không tìm kiếm cuộc sống của một Na-xi-rê. Khi sinh ra ông đã là người như thế rồi, vì Chúa đã chọn ông từ trong lòng mẹ và chỉ định ông là một Na-xi-rê.
Từ nhỏ đến khi lớn lên, Sam-sôn được cha mẹ dạy dỗ thế nào chúng ta không rõ, có một chi-tiết cho thấy Sam-sôn chấp nhận việc dạy dỗ của cha mẹ và ý muốn của Chúa, đó là ông không cắt tóc. Tóc trên đầu ông gồm bảy lọn tóc được thắt lại (CacTl 16:13c) . Chàng chấp nhận mình là Na-xi-rê, là quan-xét.
-Là một quan-xét thì nhiệm-vụ của Sam-sôn là gì?
(1) Là người giải cứu tuyển dân.
(2) Là người giảng giải luật-pháp cho tuyển dân.
(3) Là người giải quyết những vấn-đề đời thường cho tuyển dân.
Nếu nhiệm-vụ của một quan-xét là như vậy, thì Sam-sôn cần gì và phải tìm kiếm gì?
(1) Cần có sự khôn-ngoan.
(2) Cần có lời Chúa, cần có năng lực thuộc-linh.
(3) Cần kinh-nghiệm sống…
2. Cần tìm kiếm kinh-nghiệm
Khi Sam-sôn bắt đầu làm quan-xét ông có biết rằng trước ông có 12 quan-xét (nếu kể cả bà Đê-bô-ra và ông Ba-rác là quan xét) . Ông cần tìm kiếm gì? Cần tìm kiếm kinh-nghiệm của những người đi trước.
Dường như Sam-sôn đã bỏ qua, không chịu tìm kiếm kinh-nghiệm của những người đi trước nên phải trả giá nhiều hơn trong cuộc sống.
Người ta có thể học được kinh-nghiệm mà không phải trả giá quá đắt, đó là kinh-nghiệm của những người đi trước, cả thất bại lẫn thành công. Bạn có tìm kiếm kinh-nghiệm của những bậc tiền bối thuộc-linh không? Bạn tìm ở đâu?
3. Cần tìm quan-xét cho mình
Sam-sôn làm quan-xét nhưng lại không có ai làm quan-xét trên ông. Chịu trách-nhiệm về nhiều người khác, nhưng Sam-sôn lại không chịu trách-nhiệm với ai cả. Sam-sôn cần tìm một quan-xét cho mình. Thậm chí có thể nói mỗi lãnh vực cần một người quan-xét. Nhưng Sam-sôn cũng không tìm kiếm một người nào để làm quan-xét trên ông, chứ đừng nói là nhiều người.
Thế thì, Sam-sôn đi tìm điều gì? Đọc trong Kinh Thánh chúng ta sẽ nhận ra Sam-sôn đi tìm điều gì?
Tìm điều không nên tìm.
(1) Tìm điều mình thấy.
14:1. Sam-sôn đi xuống Thim-na, thấy một người nữ trong vòng các con gái Phi-li-tin.
14:2. Sam-sôn nói với cha mẹ: “Con có thấy tại Thim-na một người nữ trong vòng các con gái Phi-li-tin”
14:3. Sam-sôn nói với cha mẹ: “Nó (nàng) đẹp mắt con”
Chàng tìm gì? Tìm người ông thấy đẹp. Sam-sôn tìm người yêu hay tìm người đẹp? Thấy đẹp là chịu liền. Nhưng ông chỉ thấy người đẹp mà không chịu thấy đó là người Phi-li-tin. Khi tìm thấy người đẹp rồi thì chẳng cần tìm kiếm ý muốn Chúa nữa.
Khi bạn cần tình yêu, cần bạn đời, cần một gia đình mà tiêu chuẩn và sự tìm kiếm của bạn là “đẹp - như -người - nữ - Phi-li-tin” thì bạn chẳng khác gì người thế gian.
Nhiều người nói, tôi không cần người đẹp, tôi chỉ cần người yêu mến Chúa. Nói thì có vẻ ngược dòng, nhưng thật sự trong thâm tâm thì vẫn xuôi dòng, đẹp vẫn là ưu tiên.
Sống theo ý Chúa là ngược dòng, còn theo ý mình là xuôi dòng. Sống theo ý Chúa thì không giống ai, còn theo ý mình thì ai cũng như ai.
Thế giới vật chất không chỉ có người đẹp bề ngoài mà còn có rất nhiều cái đẹp khác. Con người trong thế giới vật chất, chuộng vật chất đua nhau đi tìm cái đẹp, say mê trong cái đẹp. Sự mê tham của mắt có gắn liền với những cái đẹp trong thế gian. Sam-sôn còn tìm gì nữa?
(2) Sam-sôn tìm điều không cần tìm.
Và thấy điều không nên thấy.
14:8-9. Sam-sôn từng giết một con sư tử. Rồi về sau Sam-sôn lại đi tìm cái thây sư tử đó. Sam-sôn đi tìm thứ ông không cần tìm. Có lẽ Sam-sôn nghĩ: “Mình chỉ đứng đằng xa cái thây sư tử cho khỏi bị ô uế.”
14:8b. Rồi ông lại thấy trong xác sư tử có một đàn ong và mật. Sam-sôn lại thấy điều ông không nên thấy, và đến gần những thứ ông không được đến gần. Và cuối cùng:
14:9: Sam-sôn bụm mật trong tay, vừa đi vừa ăn. Đến gần cha mẹ, đưa cho cha mẹ ăn.
Điều ông không nên tìm và điều ông không nên thấy đã khiến ông đánh mất phẩm chất Na-xi-rê.
Có những thứ bạn không cần tìm và không nên thấy. Đừng đi tìm và cũng đừng ráng để mà thấy những thứ mà người ngoại bang thường tìm và luôn luôn thấy.
Khi bạn không thèm tìm kiếm và không muốn nhìn thấy những thứ trần gian khoái tìm và thích nhìn thấy là lúc bạn sẽ bị người thế-gian chế giễu chê bai bạn. Nào là đạo đức giả, nào là quê quá, ngu dại quá…
Nhưng khi bạn khoái tìm kiếm những điều mà người của Chúa không nên tìm và thích nhìn thấy thứ bạn không nên thấy, thì dù từ xa, bạn đã bắt đầu giống người thế gian rồi, bạn sẽ bị dẫn dụ đến gần rồi bị ô uế như người thế-gian.
Chỉ đến gần cái thây sư tử, chỉ ăn chút mật ong đã làm cho ông Na-xi-rê thành ra ô uế. Có lẽ ông suy nghĩ: Ô uế một tí thì về nhà tẩy sạch là xong. Chuyện nhỏ mà!
Nhưng ông quên rằng chuyện nhỏ mới nảy sinh ra chuyện to.
(3) Tìm sự háo danh, háo thắng.
Sam-sôn còn tìm gì nữa? Sam-sôn không tìm bạn, nhưng khi vừa thấy ông nhà gái đã mời 30 thanh niên đến để kết bạn với ông. Còn Sam-sôn cũng chẳng cần tìm hiểu xem 30 người đó ra sao. Vừa thấy họ là ông kết bạn ngay.
Ông tìm kiếm gì nơi những người bạn này? Qua câu đố hóc búa ông tìm cách tỏ ra mình hơn họ và tìm 30 bộ áo lễ. Mới kết bạn mà đã tỏ ra háo danh, háo thắng hết sức nông nổi và bốc đồng.
Chính vì háo danh và háo thắng mà trong suốt bảy ngày đám cưới của mình Sam-sôn bị người đẹp Phi-li-tin hết khóc lóc, đến kể lể, hết nói nhẹ đến nói nặng làm cho ông cực lòng. Cuối cùng chú rể phản bội chính mình, cô dâu phản bội chú rể. Tiệc cưới kết thúc trong cay đắng. Mất danh dự, mất vợ. Thế là Sam-sôn bỏ đi tìm cách trả thù.
(4) Tìm những chuyện khác thường
Sam-sôn luôn luôn tìm kiếm những chuyện khác thường. Nếu thời đó có một chương trình trên TV, chắc sẽ có chương trình truyền hình với tên g ọi là Hành Động, trong đó có mục “Sam-sôn đã làm điều đó như thế nào?”
“Làm thế nào để bắt 300 con chó rừng? Làm thế nào đơn thương độc mã mà bắt được 300 con chó rừng? Làm cách nào để đốt rụi những cánh đồng lúa mì và vườn ô-li-ve ở Thim-na? Làm thế nào 3000 người mới trói được một người? Làm thế nào mà chỉ với một cái hàm lừa có thể chống chọi với 1000 người?”
“Mời các bạn đến với chương trình hành động của Sam-sôn.”
(5) Tìm tình dục
-Tìm tình yêu không xong, Sam-sôn chuyển sang chuyện tìm tình dục. Trong chương 16, Sam-sôn tự ý đi đến Ga-xa là thành phố của người Phi-li-tin, tại đây ông có quan hệ với hai người nữ Phi-li-tin: một kỵ nữ vô danh, và một người nữa là nàng Đa-li-la.
Đối với người thời đó, cả dân của Chúa lẫn dân Phi-li-tin, giải quyết tình dục ngoài hôn nhân là chuyện thường tình. Cho nên Sam-sôn chẳng những phải dạy dân của Chúa biết thờ-phượng Chân Thần, biết phá huỷ hình tượng tà thần mà ông còn phải dạy họ sống đạo đức theo điều răn, luật-lệ của Chúa. Là quan-xét, Sam-sôn phải là người tiên phong.
Sam-sôn đánh phá chống lại người Phi-li-tin, nhưng lại yêu người đẹp Phi-li-tin, lấy vợ người Phi-li-tin, kết bạn với người Phi-li-tin, đi du lịch trên đất người Phi-li-tin và chung chạ với kỵ nữ người Phi-li-tin. Sam-sôn không thờ thần tượng của người Phi-li-tin, nhưng thờ thần sắc đẹp và thần lạc thú. Sam-sôn thù ghét, giận dữ và chống lại kẻ thù bên ngoài bằng bất cứ giá nào, nhưng lại dung dưỡng cho kẻ thù bên trong đời sống của ông.
Tưởng đâu Sam-sôn sẽ dẫn tuyển dân vượt qua mọi trở lực, nhưng ông đã buông xuôi tất cả trong cách sống giống như mọi người. Ông quên rằng ông phải là người đi trước làm gương tốt cho tuyển dân.
Khi quen với Đa-li-la, có lẽ Sam-sôn không phải vì tình dục mà có cả tình yêu nữa. Đa-li-la có phải là một kỵ nữ hay không thì chúng ta không rõ. Cô ta có đẹp hay không thì Kinh Thánh cũng không đề cập đến. Nhưng chắc chắn Đa-li-la là một người có mối quan hệ với các quan trưởng Phi-li-tin, một người tham tiền, một người sẵn sàng phản bội vì tiền
Nhưng Kinh Thánh cho biết Sam-sôn yêu mến Đa-li-la. Làm sao Sam-sôn lại có thể tìm đến một người nữ như thế? Làm sao có thể nói: “Anh yêu em” với Đa-li-la. Chính Đa-li-la đã dùng lời của Sam-sôn để nói lại với ông. Trong 16:15, Đa-li-la nói: “Làm sao chàng nói được rằng: anh yêu em! Vì lòng chàng chẳng thật lòng cùng em? Chàng đã gạt em ba lần, và không chịu nói cho em biết nhờ đâu có sức mạnh phi thường trong chàng.”
Và lần này, trong hồi kết, Sam-sôn vẫn ‘chứng nào tật nấy’. Từ bài học cay đắng năm xưa ông vẫn không tìm ra lời giải. Sam-sôn vẫn tìm những thứ không nên tìm, vẫn yêu người không nên yêu, vẫn tìm những chuyện khác thường, vẫn bốc đồng, nông nỗi và thêm vào đó là tánh khinh xuất. Chẳng lẽ ông lại tính làm thêm một chương trình TV với tên gọi là Hành Động!
Có người cho rằng có thể Sam-sôn muốn Đa-li-la giải thoát ông khỏi địa vị làm người Na-xi-rê, để ông trở thành một con người bình thường như bao người khác, để ông có thể xuôi dòng như mọi người. Thật ra dù làm một Na-xi-rê thì ông cũng chẳng sống đúng theo lời nguyền của một Na-xi-rê, chẳng kiêng dè một thứ gì.
GiêGr 45:5. “Ngươi còn tìm việc lớn cho mình hay sao? Chớ có tìm kiếm.” Những việc gọi là lớn mà Sam-sôn tìm kiếm là gì? Việc lớn mà bạn đang tìm kiếm là gì?
Kết quả của việc cứ lo tìm kiếm theo ý riêng và không chịu tìm kiếm điều Chúa muốn.
Một người (1) chỉ lo tìm kiếm những điều không nên tìm, và (2) không chịu tìm kiếm điều đáng phải tìm kiếm.
Sẽ gặp chuyện gì? Sẽ gặt những hậu quả mà người đó không bao giờ muốn gánh chịu.
Trong cuộc đời của mình, Sam-sôn cứ lo đi tìm điều ông không được phép tìm, lại không chịu tìm kiếm những điều đáng ra ông phải tìm. Cho đến một thời điểm điều ông tìm kiếm theo ý riêng đem lại hậu quả đau đớn tai hại cho bản thân.
-Ông trở thành một người yếu như bao người khác. Sam-sôn không ngờ Đa-li-la có âm mưu trước rồi, không ngờ Đa-li-la phản bội ông bằng mấy nhát kéo. Chúa muốn bạn trở thành một người có năng lực cho Ngài, nhưng bạn cũng có thể trở thành một người vô dụng trước mặt Chúa nếu bạn cứ muốn xuôi dòng, muốn làm theo ý mình, làm theo tư dục, làm như người đời…
-Ông trở thành người không biết rằng Đức Giê-hô-va đã lìa khỏi ông. Sam-sôn không hề muốn điều này xảy ra. Đánh mất Chúa, bị Chúa từ b ỏ mà ông chẳng biết. Sự kiên nhẫn và nhân từ của Chúa có giới hạn. Ngài vẫn có thể có những cách khác, có những người khác để lo cho dân của Ngài, nếu bạn không lo chu toàn trách-nhiệm Chúa giao.
-Ông trở thành tù binh. Người thất trận, bị kẻ thù khuất phục. Chúa không thể bảo vệ bạn khi bạn cứ lợi dụng tình yêu của Ngài để sống theo ý riêng. Hoặc bạn đắc thắng hoặc bạn thất bại. Hoặc bạn trở thành người làm rạng rỡ danh Chúa, hoặc bạn là người làm ô danh Chúa.
-Ông trở thành người mù. Người tàn phế. Người dẫn đường cho người khác bây giờ phải nhờ một đứa trẻ dẫn đường cho mình. Người có cơ hội giúp cho người khác ‘nhìn thấy’ bây giờ bị người khác làm cho ‘mù loà’. Người dùng mắt trần của mình đi tìm những điều mình thích thấy, thích tìm, bây giờ mất cả đôi mắt.
-Ông trở thành người nô lệ trong ngục. Người có sứ mạng đi giải cứu dân mình giờ đây trở thành người nô lệ, và cần người khác giải cứu hoặc phải tự cứu lấy mình.
-Ông trở thành người làm trò vui cho kẻ thù. Nếu lo tìm kiếm và lo xây dựng niềm vui cho dân của mình thì giờ này đâu có phải làm hề cho kẻ thù.
Giờ đây Sam-sôn tìm kiếm điều gì?
Chàng tìm kiếm Chúa. Chàng tìm kiếm sức mạnh đã mất. Chàng tìm kiếm sự báo thù dù phải chết chung với kẻ thù.
Trong Truyện Kiều Nguyễn Du mô tả cái chết của người anh hùng Từ Hải, bỏ lý tưởng, ra hàng, nhưng kẻ thù thất hứa, Từ Hải phải chết đứng. Còn Sam-sôn, người anh hùng miễn cưỡng phải chết chung với kẻ thù.
Là một người được Chúa chọn, có hai mươi năm làm quan xét, đáng lẽ Sam-sôn phải dẫn dắt dân của Chúa tìm kiếm Chúa và ý của Ngài nhưng đời sống thuộc linh của ông không hơn gì họ. Thật đáng trách.
Trong khi tuyển dân bỏ Chúa đi tìm những thần ngoại bang thì Sam-sôn đi tìm những người nữ ngoại bang bất chấp ý muốn của Chúa đối với đời sống của mình.
Trong khi tuyển dân thất thế mới lo tìm kiếm Chúa, và kêu cầu với Ngài thì Sam-sôn chỉ tìm kiếm Chúa khi mạt vận cùng đường.
Trong khi tuyển dân Chúa tìm kiếm sự thỏa hiệp và cam chịu sự cai trị hà khắc của người Phi-li-tin thì Sam-sôn cũng sẵn sàng kết bạn với kẻ thù và không chịu tìm cách giải cứu tuyển dân thoát khỏi ách thống trị của người Phi-li-tin. Phải chăng đây là hình ảnh cả một cộng đoàn và một cá nhân tìm kiếm sự an nhàn trong đời sống thay vì chiến đấu theo lời Chúa.
Ngược dòng lịch sử Cac Tl 1:18,19: trong thời chinh phục Ca-na-an, chi phái Giu-đa đạt được những thắng lợi tại các thành phố ven biển ở Ga-xa, Ách-ca-lôn và Éc-lôn, nhưng họ lại không thể đánh bật được kẻ thù ra khỏi vùng đó vì dân đó có những xe bằng sắt, trong khi Kinh Thánh chép “Đức Giê-hô-va ở cùng người Giu-đa”.
1:2: Người Bên-gia-min không đuổi được người Giê-bu-sít ra khỏi Giê-ru-sa-lem, nên dân Giê-bu-sít hãy còn ở chung cùng con cháu Bên-gia-min cho đến ngày nay.
Vì sao? 2:1-5: Vì dân Chúa tìm kiếm sự thoả hiệp với kẻ thù. Chúa đã nói: “Ta sẽ chẳng hề huỷ giao-ước ta đã lập cùng các ngươi; còn các ngươi, chớ lập giao-ước cùng dân xứ nầy; hãy phá hủy bàn thờ của chúng nó. Song các ngươi không có vâng theo lời phán của ta… tại sao các ngươi đã làm điều đó?” (2:1-3) .
Không tìm kiếm sự trung-thành tuyệt đối với Chúa, đi tìm kiếm sự an nhàn dễ chịu qua sự thỏa hiệp với kẻ thù thì sẽ không bao giờ có chiến thắng trọn-vẹn. Thay vì ăn mừng toàn thắng thì sẽ là khóc lóc đắng cay trong thất bại.
bottom of page
